- Ách... đã biết, lão sư.
Đông Tứ cung kính trả lời liền rời đi, nhưng trong lòng thầm nghĩ, hơn nửa đêm học chim gọi, có phải có chút...?
Dạ Côn đi vào trong phòng, nhìn thê tử ủy khuất, bụng dưới lập tức bốc hỏa, dược tính này thật đúng là không phải hạng thường.
Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi thấy ánh mắt Dạ Côn, trong lòng lập tức vui vẻ, đây là một khởi đầu tốt, cuối cùng phu quân cũng lộ ra ánh mắt bình thường.
- Hôm nay có chút bề bộn, vừa rồi Đông Tứ nói thành bắc có 200 hài nhi bị bắt đi, chắc hẳn buổi tối hôm nay sẽ còn xuất hiện, đến lúc đó các nàng ở trong phòng đừng đi ra ngoài, ta đi xem tình huống một chút.
Dạ Côn cảm thấy lý do này không tệ lắm.
- Phu quân, đừng đi có được không, ta sợ ngươi bị thương.
Nhan Mộ Nhi lôi kéo tay Côn ca liền bắt đầu một trận nũng nịu, nói thật, đôi mắt màu xanh lam của Nhan Mộ Nhi, cộng thêm nũng nịu, uy lực thật rất lớn, nam nhân bình thường chỉ sợ không cự tuyệt nổi Nhan Mộ Nhi.
Nhưng Côn ca ta không phải nam nhân bình thường.
- Mộ Nhi, đừng như vậy, vi phu dù sao cũng là nam nhân, nhất định phải làm chút chuyện tốt cho An Khang châu.
Nghe Dạ Côn tự xưng nam nhân, Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi tuyệt đối sẽ không phản đối, bằng không thì quá đả kích phu quân.
- Ừm, vậy phu quân phải cẩn thận, tình huống không đúng phải lập tức chạy.
- Như vậy sao được, thân là một nam nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060403/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.