Đối với chuyện Ba Đài tạm thay chức châu trưởng, mọi người tựa hồ cảm thấy đây là chuyện đương nhiên, dù sao phát sinh chuyện như thế, cũng không thể lập tức chọn ra một vị châu trưởng mới được.
Buổi trưa, ngay cả Trưởng Tôn Nhị cũng mệt không thể tả, Tần ca lập tức nắm lấy cơ hội, quan tâm, khiến Trưởng Tôn Nhị lộ ra nụ cười nhạt.
- Nhị Nhị khổ cực, vai mỏi rồi phải không, phu quân xoa cho nàng.
- Tạ ơn phu quân.
- Phu quân, ta cũng mỏi ~
- Được được, phu quân cũng xoa.
Nguyên Chẩn và Phong Điền cảm thấy Tần ca ngươi cũng đang đi lên vết xe đổ của phụ thân ngươi.
Không phải đã nói không đi sao?
Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi nhìn ở trong mắt, không có so sánh, liền sẽ không đau lòng.
Tiểu trọc đầu, tới bây giờ ngươi cũng chưa từng bóp vai cho chúng ta!!!
Dạ Côn thật muốn hảo hảo nói chuyện với đệ đệ một chú, ngươi muốn học cha cũng không nên làm ở trước mặt tẩu tẩu ngươi, không biết năng lực học tập của các nàng rất mạnh sao...
Khiến đại ca lâm vào bất nghĩa.
- Thiếu gia, đại sự không ổn.
Dạ Côn:......
Nghe thấy Đông Tứ lại hô câu nói này, Côn ca liền ngổn ngang trong gió.
- Lại xảy ra chuyện gì, người nào chết?
- Không phải, là một bà béo dẫn một đám người xông đến.
Đát Từ kinh hô một tiếng, bà béo kia rất linh hoạt a.
- Bà béo?
Dạ Côn lẩm bẩm một tiếng.
Lời vừa mới vừa dứt âm, Dạ Côn liền nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng hô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060392/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.