“Bọn em cái gì cũng…không có, em bị ngất, cô ấy đưa em về. Em thích…anh, anh, anh…cũng biết điều đó. Và…em không biết cô ấy là con gái hiệu trưởng…”
Cậu vì muốn có được công việc như anh nên liều mạng học hành. Cậu còn nhớ rõ lắm, ngày mà cậu nói ra quyết định muốn được như anh thì anh đã cười nhạo cậu, cho rằng cậu không biết tự lượng sức mình.
Cũng không biết thế nào mà cô gái bạn học của cậu lại là con gái của hiệu trưởng. Tô Phong cảm thấy cô gái tên Tiêu đó tựa hồ còn thích em trai mình. Đối với người nào đó mà nói, đây chính là may mắn.
Anh nghiêng mặt quan sát cậu, đây là lần đầu tiên, có lẽ, sau mười năm trời, anh nhìn cậu một cách kĩ càng như thế. Cậu gầy, vóc người cao cao, da thịt trắng trẻo, còn có bắp tay, mái tóc mềm mại, khuôn mặt ưa nhìn, mắt to và khuôn miệng lúc nào cũng như đang cười nhẹ.
Có thể nói cậu đẹp, khó trách con gái lại yêu thích đến vậy.
Tô Tuân trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, dự cảm được chuyện gì đó chẳng mấy tốt đẹp sắp ập xuống đầu. Ánh mắt của anh trai như đang muốn xuyên thủng cậu, đi vào từng ngóc ngách sâu thẳm trong cậu mà thăm dò. Tô Tuân hơi cắn môi, sắc mặt phiếm hồng, trong mắt nhìn thấy một tầng nước mỏng như là sắp khóc.
Anh nhìn cậu, cười khẽ một cái. “Cô bé đó không tệ, thường đưa tới chơi đi. Em cũng nên kết giao bạn bè.”
Cậu nhìn anh, đôi mắt lộ rõ sự thống khổ.
Sau lần đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-cua-em-ho-cua-anh/13003/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.