Tư Triết nói: “Từ nhỏ em thích xuống bếp, mơ ước ngày nhỏ chính là làm đầu bếp đấy, sau này vóc dáng vọt lên quá cao, chơi bóng rổ cũng không tệ, được đội tuyển trường chiêu mộ, anh trai nói làm vận động viên cũng tốt, tương lai vào đội tuyển quốc gia còn có thể làm vẻ vang cho nước nhà”.
“Vậy mơ ước của cậu rốt cuộc là gì? Là một đầu bếp hay là một vận động viên bóng rổ?”
Nam Mẫn lúc này cảm thấy lúc này mình cực giống người thầy mơ ước, cũng không biết mình đang chơi trò nhàn rỗi gì.
Tư Triết nhìn cô, đôi mắt nai lóe sáng, không chút do dự nói rất hùng hồn: “Ước mơ của em là trở thành một vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp biết nấu ăn!”
Trẻ con mới lựa chọn, cậu ta thì muốn cả hai.
Đột nhiên đáng yêu vậy, Nam Mẫn không nhịn được cười, gật đầu.
Vận động viên bóng rổ chuyên nghiệp biết nấu ăn… quá ngầu.
Không biết có phải ở bên cạnh người trẻ tuổi cũng sẽ khiến người ta trẻ lại hay không.
Trên đường về Nam Mẫn bất giác mỉm cười, lúc cô bước vào khu vườn Hoa Hồng, cảm thấy bước chân cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Trời không còn sớm nữa, ngoại trừ người làm trực đêm ra thì mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ, trong nhà cách âm không tốt, Nam Mẫn cố ý ném giày cao gót, đi chân trần lên tầng, vừa đi đến cửa cầu thang, cô nhìn thấy một bóng người nhỏ đang ngồi trước cửa phòng mình.
Hôm nay Nam Nhã đã chuyển đi, người ngồi ở đây cũng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478517/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.