Ba phút sau, tiếng gào khóc thê lương vang khắp biệt thự: “Các người tránh ra! Để tôi đi! Tôi không muốn sống ở đây nữa! Nam Mẫn, chị là con quỷ!”
Tám giờ sáng, Nam Mẫn đúng giờ xuất phát từ khu vườn Hoa Hồng đến tổng bộ tập đoàn.
Trên đường, cô dùng laptop tra tin tức mới nhất, đồng thời nghe trợ lý tổng giám đốc Cố Hoành báo cáo sắp xếp lịch trình hôm nay.
“Giấy phép kinh doanh và giấy chứng nhận kiểm nghiệm an toàn chất lượng của trường đua ngựa đều đã làm xong, thiết bị phần cứng cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, còn hạng mục phủ xanh vẫn đang làm, hôm nay cô muốn đi xem không?”
Nam Mẫn gật đầu: “Cũng được. Hẹn Phó Vực đi, hỏi xem anh ta có thời gian cùng đi xem không”.
“Được”, Cố Hoành đáp lại, lập tức liên lạc với cậu Phó, sau khi nhận được câu trả lời, che ống nghe, nói với Nam Mẫn: “Tổng giám tốc Nam, Tổng giám đốc Phó đã ở dưới tòa nhà tập đoàn đợi cô rồi”.
Nam Mẫn hơi nhăn mày: “Anh ta rất tích cực. Vậy sắp xếp cuộc họp vào buổi chiều, buổi sáng đến trường đua ngựa”.
“Vâng”, Cố Hoành nói với Phó Vực mấy câu rồi tắt máy.
Nam Mẫn tìm kiếm thông tin liên quan đến đội khảo cổ bên Vân Nam, hỏi Cố Hoành: “Phía Nam Ninh Bách và Nam Ninh Trúc thế nào rồi?”
“Tôi đang định báo cáo cô đây”.
Cố Hoành lướt điện thoại mấy cái, tìm ra một đoạn video: “Đây là video mà người của chúng ta phái đi quay được, cô xem đi”.
Video vừa được mở ra thì là một trận náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478394/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.