"Đi thôi" Giai Ninh từ trên xuống. Cô thay bộ đồ thể thao năng động rồi đi theo ả.
Trên xe cả hai không nói với nhau câu nào. Tới đoạn đường vắng cô ta bất chợt dừng xe lại.
"Chết rồi! Tôi đi nhầm đường thì phải. Cô đợi tôi chút!" Mẫn Hoa bước xuống xe rồi gọi điện cho ai đó.
Giai Ninh vẫn ngồi ung dung chờ cô ta. Cô để ý cô ta đã chạy xe ra khỏi thành phố và đi về hướng biên giới nhưng cô vẫn chờ xem ả ta định dở trò gì.
" Được rồi, chúng ta đi thôi!" cô ta từ ngoài bước vào.
"Cô định đưa tôi ra biên giới làm gì?" Giai Ninh quay sang hỏi ả ta.
"Thì đi gặp người đã chứng kiến vụ tai nạn." Mẫn Hoa bắt đầu thay đổi giọng điệu nói chuyện. Cô ta trừng trừng mắt nhìn cô.
Xe chạy thêm hơn nửa tiếng dừng lại trước một căn nhà hoang.
"Xuống xe đi!" Mẫn Hoa xuống rồi vòng xe kéo cô ra.
"Đây là đâu?" Giai Ninh nhìn ngó xung quanh chỉ có căn nhà hoang giống như căn nhà trước mặt.
'Xịt'
Giai Ninh bị Mẫn Hoa xịt thuốc hôn mê vào mặt khiến cô ngất ngay tại chỗ. Hai người đàn ông cao to kéo Giai Ninh vào trong căn nhà hoang đó.
"Hoàng Trí Vĩ, tôi đã làm xong nhiệm vụ của mình rồi, giờ tới lượt ông đấy" Mẫn Hoa đứng phía sau hai người đàn ông lực lưỡng cất giọng về phía người ngồi đối diện đó.
"Cô yên tâm! Ha ha! Hôm nay sẽ là ngày tận thế của mày, rồi tới ông bà nội của mày! Ha ha..." Hoàng Trí Vĩ đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478380/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.