Cả cơ thể của Giai Ninh rã rời không thể nhấc người xuống giường được.
"a..." Giai Ninh khẽ gượng gạo người kêu đau.
"Cần anh giúp?" Việt Phong đã thức dậy từ bao giờ nhưng giả vờ ngủ xem cô định làm gì.
"A...anh...sao anh lại ở đây?" Giai Ninh bị giật mình bởi tiếng nói của anh. Cũng đúng thôi, cô tỉnh dậy còn chưa kịp nhìn xem có ai trong phòng thì cơn đau đã ập tới rồi.
"Đây là phòng anh!" Việt Phong tức giận gầm giọng khi thấy phản ứng của cô đầu tiên là hỏi anh như vậy? Làm như anh muốn lắm ý, cơ mà... cũng đúng mà ta?
Giai Ninh túm góc chăn che cơ thể bước xuống giường nhưng cơn đau phía dưới làm cô ngã sõng soài xuống đất.
"a...đau..."
"Ha ha...nhìn em buồn cười chết mất, ha ha..." Việt Phong nằm trên giường nhìn cô bò ra từ đống chăn dưới đất.
"Anh còn dám nói? Chẳng phải tại tên chết bầm nào hành em tới sáng nên em mới ra nông nỗi như này sao?" Giai Ninh tức giận đứng lên chỉ tay vào mặt anh mà mắng xối xả.
"Em là đang muốn quyến rũ anh?" Việt Phong cười cười bỏ mặc những lời cô nói rồi nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới.
Giai Ninh lúc này nhận ra trên người mình không có mảnh vải nào che chắn cả, cứ thể cả cơ thể trần trụi đứng trước mặt anh.
"Anh biến thái!" Giai Ninh vội chạy vào nhà tắm, mặc kệ cơ thể đang đau rã rời. Mặt cô đỏ ửng lên.
Đúng là xấu hổ không có cái lỗ nào mà chui mà.
Giai Ninh đứng dưới làn nước đang xả mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478359/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.