" Uý!" Bạch Hồ ngồi phòng chờ đồn cảnh sát vẫy tay gọi anh.
Cao Uý đang làm việc thấy bóng dáng Bạch Hồ mới bước tới " Sao em lại ở đây? Còn đi học thì sao?"
" Không sao đâu! Em cũng sắp tốt nghiệp rồi mà! " Bạch Hồ đưa hộp cơm cho Cao Uý " Cho anh!"
" Còn nấu cơm cho anh?" Cao Uý cười hiền hoà hôn lên trán Bạch Hồ.
Mọi người đang mải mê làm việc, một nhân viên liếc mắt nhìn thấy hành động đó sững sờ " Ê nhìn kìa!"
Mọi người cũng hướng về phía Cao Uý và Bạch Hồ. Bạch Hồ ngại ngùng đánh lên tay anh " Mọi người thấy kìa!"
" Anh hôn vợ anh thôi! Kệ họ !"
" Xì!" Bạch Hồ đứng dậy " Em đi học đây! Anh làm việc vui vẻ !"
Cao Uý nắm cánh tay Bạch Hồ " Lần sau không cần vất vả qua anh, đường từ nhà em tới đây cũng khá xa, để anh đi là được rồi!"
" Không cần! Anh cũng đang bận mà.. với cả ba em.."
" Không sao! Ba em sẽ chấp nhận chúng ta nhanh thôi!" Cao Uý hôn lên trán Bạch Hồ tạm biệt cậu.
Tối hôm đó Bạch Hồ về nhà nằm vật lộn trên giường chẳng thể nào ngủ được. Mọi khi đều là Cao Uý ôm cậu ngủ thật ấm áp biết bao. Hiện tại nằm trên chính cái giường bé bỏng chỉ vài giây ngủ liền mà lại chẳng thể chợp mắt nổi.
Đã 23 giờ khuya, không biết Cao Uý đã đi làm về chứ nhỉ? Bạch Hồ bấm máy gọi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017462/chuong-82.html