" Cô làm gì ở đây?""
" Nghe nói anh bệnh nên em muốn thăm một chút!" Quỳnh Dao nói
" Làm công việc này, vào bệnh viện là chuyện bình thường, trước kia cũng thế. Cô không chỉ nói muốn tới đây chỉ để thăm mình tôi chứ?" Cao Uý nói
" Em.." Quỳnh Dao đan xen ngón tay lại với nhau " Em muốn gặp con!"
" Nó đã quen với việc không có mẹ rồi!" Cao Uý nói tiếp " Trước khi tôi cũng có lỗi với cô, không cho cô được hạnh phúc như bao gia đình khác. Nhưng chúng ta đã ly hôn, mọi thứ cô yêu cầu tôi đều cho cô. Mong cô đừng tới làm phiền đứa nhỏ nữa!"
" Em biết.. em biết anh rất khó chịu.." Quỳnh Dao mím chặt môi , cô cúi đầu vẻ mặt buồn bã " Nhưng.. con cũng là do em đẻ ra, một người mẹ như em! Em chỉ mong anh được tới thăm con, em thực sự rất nhớ con!" Quỳnh Dao nắm chặt tay Cao Uý, ánh mắt cầu xin " Xin anh! Làm ơn ! Hãy cho em gặp con đi mà! Em thực sự rất nhớ con! Em xin anh.."
Bạch Hồ đứng ngoài phòng bệnh, có lẽ do phòng bệnh cách âm không tốt mà mọi câu nói cậu có thể nghe và hiểu được. Vậy Quỳnh Dao chính là vợ cũ của Cao Uý cũng là mẹ của Đô Đô.
Bất giác trong lòng Bạch Hồ cảm thấy khó chịu, liệu Cao Uý có quay trở về với vợ cũ rồi bỏ mặc cậu không? Nhưng tình huống này chắc là không. Vì hai người họ đã ly hôn rồi cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017442/chuong-75.html