Đã kể từ hai ngày không thấy tin tức của Cao Uý, những cái xác đều bị cháy thiếu rụi kèm theo đá đổ làm cả người đều trở lên dập nát không thể xác nhận được DNA.
Mỗi một giờ, Bạch Hồ chỉ muốn cầu xin Chúa trời dù là tia hi vọng nhỏ nhoi, cậu cũng muốn Cao Uý còn sống xót, nếu không còn sống, thì xin hãy tìm được xác còn lành lặn để cậu được mai táng anh.
Tất cả đều tại cậu, bây giờ cậu chẳng còn gì nữa, bằng chứng cứu ba đã bị tiêu huỷ, ngay cả người mình yêu cũng bị mình hại chết. Nếu lúc đầu nghe lời anh, có phải mọi việc sẽ không kết thúc như bây giờ? Có phải Cao Uý sẽ không chết?
Bạch Hồ thất thần ngồi trên sofa, tất cả nơi này đều có mùi hương của Cao Uý, mùi nam tính nhưng lại rất dễ chịu, một mùi hương Bạch Hồ rất thích ngửi. Bạch Hồ ôm lấy áo khoác Cao Uý, hít lấy một hơi tưởng tượng như anh đang ôm trọn mình trong lòng " Cao Uý, em cũng yêu anh!"
*** Bing Bong ***
Chuông cửa làm đánh tan sự bần thần của cậu, Bạch Hồ ra ngoài nhòm vào khe cửa. Một người đàn ông trước mặt cậu khoảng đã 40 tuổi, ăn mặc khá chỉnh tề ngay ngắn.
" Anh là ai? " bạch Hồ nói từ trong ra ngoài
Người kia cũng lên tiếng " Tôi là Luật sư do Cao Uý sắp xếp!"
Vừa nghe thấy tên Cao Uý, Bạch Hồ vội vã mở cửa. Người đàn ông đi vào trong nhà, ngồi lên ghế sofa. Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017435/chuong-71.html