" Cơm tới rồi! Cơm tới rồi đây!" Sâm Đằng bê nồi cơm nóng hổi đặt trên bàn.
" Nhiều món quá!" Tống Thiên An ngồi nhìn trên mâm " Hôm nay em cân, lên hẳn 2 kg đó! "
" Thật sao? Vậy anh sẽ nuôi em tới béo mũm mĩm" Sâm Đằng ốm má Tống Thiên An cắn cắn lên má cậu.
" Không, em sợ béo lắm, nếu em béo và xấu xí anh sẽ bỏ em mất!"
" Làm sao mà anh bỏ em được? Em đang yêu thế này cơ mà!" Sâm Đằng ôm eo Tống Thiên An cắn lấy cổ cậu.
" Anh.. em đói rồi!" Tống Thiên An đẩy Sâm Đằng ra.
" Anh cũng đói!" Sâm Đằng bế sốc cậu lên ném xuống giường, cả người đè lên cậu " Cả ngày hôm nay anh đã nhịn lắm rồi!" Sâm Đằng luồn tay vào trong áo Tống Thiên An vân vê hạt nhũ hoa trên ngực cậu.
" Không.. ư.. em đói.. ăn xong mình làm .."
" Làm xong ăn mới ngon!" Sâm Đằng cười một cách \* đê tiện \* nhanh chóng lột sạch đồ Tống Thiên An.
" Anh.. a.. ưm .. a\~ chậm thôi .. ưm ưm..."
.................................
Bạch Hồ sau vài ngày được Cao Uý bắt ép canh trừng kỹ lưỡng đã khỏi ốm, nhưng anh vẫn tối nào cũng ngủ với cậu, chỉ ôm chứ không làm gì cả. Mỗi ngày đều đưa đón cậu và Đô Đô đi học dù có bận tới thế nào.
Mùa đông này cũng khá lạnh, nên cậu cũng muốn sắm một chút quần áo đông, trong tủ quần áo cũng cậu cũng hơi ít. Mai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017350/chuong-44.html