Hiện tại, mọi người tập hợp lại đi săn bắn, nghe săn bắn thật giống như thời đại cổ xưa khá thú vị, nhưng săn bắn bằng súng!
Săn bắt những con vật như: thỏ, gà rừng, lợn rừng,.. ngoại trừ mấy động vật cấm ra.
Còn Bạch Hồ thì phải ở lại trông đồ một mình để mọi người săn bắn. Lần đầu cậu được đến nơi như thế này, rừng rậm nhưng cũng khá vui, đây có lẽ là một chuyến đi tập huấn khá thú vị mà cậu được trải nghiệm.
Trời cũng đã sẫm tối rồi, chỉ là Bạch Hồ nãy giờ dựa vào gốc cây ngủ thiếp đi lúc nào không hay, một hồi tỉnh dậy cũng không thấy bóng dáng người đâu, mọi người chắc cũng đang chuẩn bị về rồi nhỉ.
Bạch Hồ rút trong túi ra cũng là 5 giờ chiều rồi, vừa xem điện thoại một lúc thì gặp cơn gió lớn, thổi bay cả đất, rung cả những những tán lá trên cây, bầy chim bị gió thổi mạnh đang đậu cũng bay đi.
" Ưm.. " Bạch Hồ dụi dụi mắt, tự dưng gió thổi lớn quá, làm bụi bay vào mắt cậu.
Chớp chớp mắt, mắt vẫn cay cay không mở được.
" Bạch Hồ! Cẩn thận!" Tứ Bình ngoài xa hét lớn
Bạch Hồ đứng dậy, mở mắt ti hí nhìn sang bên cạnh thì ôi mẹ ơi, cả bầy rắn khoảng 3\-4 con gì đó đang bò dài xung quanh cậu.
Do mắt vẫn còn đang khó mở được, nên khi Bạch Hồ lùi lại thì dẫm đúng phải cục đá.
" Ui da\~ A\~..."
" Cẩn thận !"
Bạch Hồ lờ mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017317/chuong-32.html