Bạch Hồ ở nhà Sâm Đằng 1 tuần cảm thấy bản thân đã khoẻ hẳn lên, mọi thứ như đã được chữa lành bình phục.
" Cậu tìm được nhà trọ mới rồi à?" Sâm Đằng hỏi
" Không, tớ vẫn sẽ ở nhà đó!" Bạch Hồ nói
" Gì cơ? Bị hắn làm cho tổn thương vậy mà vẫn sống ở đó?"
" Cậu xem, tớ đã bình phục rồi mà! Không phải lo chuyện đó, tớ tránh mặt hắn đi là được !"
" Haizzz! Tuỳ cậu vậy! Nhưng nếu hắn ta dám dở trò cứ nói với tớ, tớ sẽ đấm cho hắn bay đầu !" Sâm Đằng nói
" Haha, được rồi! Tớ đi đây!" Bạch Hồ chào tạm biệt Sâm Đằng nhưng anh níu lại " Thôi để tớ đưa cậu về!"
" Không sao đâu mà!"
" Cùng lắm chỉ có đoạn đường, đi !" Sâm Đằng kéo tay Bạch Hồ lên xe.
Về tới cổng nhà, Bạch Hồ hít một hơi dài bước chân vào nhà, bây giờ cũng khoảng 20 giờ tối, chắc Cao Uý không ở nhà vào giờ này.
Đô Đô đang ngồi chơi trong nhà, thấy tiếng bước chân cũng ngó đầu ra xem " A\~ anh Bạch " hai mắt sáng trưng chạy tới ôm chầm lấy Bạch Hồ.
Quản gia thấy Bạch Hồ trờ về cũng cười nói " Chào mừng cậu Bạch trở về, Đô Đô ngày nào cũng nhắc tôi về cậu!"
" Ừm , Đô Đô một tuần nay ở nhà có ngoan không?"
" Dạ có ạ, nhưng Đô Đô nhớ anh Bạch lắm! Anh Bạch đừng rời xa Đô Đô được không?"
Đô Đô nói, giọng nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017300/chuong-25.html