Đối với ông mà nói thì chuyện đẹp sẽ nhất trên đời là cùng người yêu đón ánh ban mai của ngày mới. Từ trong mộng tỉnh lại, chỉ cần thấy người yêu vẫn còn bên mình là an tâm rồi. Nếu cứ mãi một người thì sẽ luôn luôn cô độc, chỉ có những người yêu nhau mới có thể tạo thành một gia đình hoàn hảo mà thôi.
Không một người nào có thể định nghĩa được tình yêu, mỗi người đều có những quan điểm khác nhau, bởi lẽ điểm xuất phát của họ đều khác nhau. Tựa như có vài người chỉ thích mỹ nhân, ước rằng toàn bộ mỹ nhân trong thiên hạ đều thuộc về một mình hắn, như một hoàng đế của tam cung lục viện. Đương nhiên đây là ước mơ của đại đa số đàn ông. Nhưng khi thật sự có được ba cung lục viện, phiền não lúc này mới nối gót tới. Chỉ có bọn đàn ông vô trách nhiệm mới hát hoa ngắt cỏ khắp nơi rồi vỗ mông bỏ chạy mà thôi. Còn ông thì nghĩ, là một thằng đàn ông thì phải có trách nhiệm, đấy mới là đàn ông đích thực. Trốn tránh vĩnh viễn là cách làm của bọn nhu nhược. Ông sẽ không bỏ chạy cũng sẽ không trốn tránh trách nhiệm. Những gì nên làm và không nên làm trong lòng ông rõ nhất.
Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản. Nhưng nếu không làm thì ông mày không còn là đàn ông nữa, dù có đau khổ khốn khó tới cực điểm cũng phải làm cho bằng được. Ông có thể bị ép tới phát khóc, bị ép tới nỗi ức chế oán hận trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-ban-nha-lay-than-gan-no-di/1867850/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.