Sáng sớm, mặt trời đã trốn đâu mất, bầu trời hôm nay râm mát, gió xuân phương bắc khô ráo, ấm áp vờn quanh mặt. Nhành liễu đơm chồi, xanh xanh kéo đến tận chân mây, để rồi vài ngày nữa, muôn ngàn cánh liễu trắng sẽ tung bay trong gió. Những nhà thơ rất say mê cảnh sắc này, nhưng ông mày lại rất chán ghét cảnh hoa liễu bay đầy trời như thế. Mấy cái trắng trắng bay đến chướng cả tầm nhìn, bay vào mắt bay vào mũi khó chịu gần chết. Đã thế thằng đệ nhà ông còn bị dị ứng phấn hoa, mùa xuân long phụng sum vầy như này mà thằng nhỏ đeo khẩu trang còn bị hắt xì.
Một căn nhà, bỏ ra một triệu tám còn chưa nói, mua nhà xong còn phải lắp đặt thiết bị. Giá vật liệt lắp đặt thiết bị thì có rẻ có đắt, cho dù không mua loại tốt nhất, nhưng để lắp đặt cho một căn nhà chết tiệt thì cũng cần đến một trăm nghìn, nếu chăm chút hơn một tí thì trên hai trăm nghìn. Thượng vàng hạ cám tính xuống, để cấp sổ đỏ nhà đất cũng phải trả tiền trước theo hợp đồng. Một căn nhà là tâm huyết của cả một đời người mà, cho nên ông phải mau mau đến xem căn nhà đầy mồ hôi nước mắt của Lam Thiếu Bằng nó như thế nào mới được.
Ông cưỡi mô tô chở Lam Thiếu Bằng, cũng không biết có phải do đã “ấy ấy” với nhau rồi hay không mà Lam Thiếu Bằng đã bớt dè chừng ông. Hắn dán cả người lên lưng ông, ôm eo ông. Thật là xấu xa quá đi à, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-ban-nha-lay-than-gan-no-di/1867834/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.