Chẳng phải đã quá rõ ràng hay sao?
Giang Chấp chẳng buồn phí lời với cô, rút chìa khóa ra.
Thế là, Thịnh Đường cứ đứng đó giương mắt nhìn Giang Chấp đường hoàng đi vào trong.
Khi Tiêu Dã giật mình nhận ra cửa phòng đối diện đang rộng mở thì Giang Chấp đã vào trong ở như một người chủ thực sự rồi. Tiêu Dã dựa vào cánh cửa, vừa đánh răng vừa ngó một Thịnh Đường đang đứng ôm hộp hàng không bên trong đựng một con rùa xấu xí to đến khó tin, khó mà bình tĩnh được.
“Dựa vào đâu mà sư phụ để cậu vào đây sống?” Anh ấy kháng nghị bằng giọng nói mơ hồ không rõ. Nếu tính thêm cả con rùa thì địa vị của anh ấy đã thẳng thừng tụt dốc.
Anh ấy vừa dứt lời liền nhìn thấy con rùa xấu xí đó há miệng… nôn đầy ra lồng.
Ôi mẹ ơi, rùa còn biết nôn?
Tiêu Dã cảm thấy mắc ói, vội vàng quay vào trong nhà súc miệng. Khi anh ấy quay trở lại, Thịnh Đường đã dọn dẹp sạch sẽ cho con rùa đó, còn đang trêu chọc cho nó vui nữa…
Không bao lâu sau, La Chiếm và Kỳ Dư cũng sang, chỉ vì một câu “Mau sang tham quan, căn phòng ở tận cùng bị người ta chiếm làm địa bàn rồi” của Tiêu Dã sau khi trở vào nhà.
Kỳ Dư vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, chụp mắt được đẩy cao lên mái đầu rối bù xù, đôi mắt lim dim dựa vào người La Chiếm. La Chiếm đẩy anh ấy ra mấy lần không có kết quả nên cũng chẳng hơi đâu quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-anh-la-thoi-gian/3474094/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.