“Thế tức là, mọi người đều có suy nghĩ như vậy?” Giang Chấp hỏi mọi người.
Mấy người họ gần như đều không lên tiếng, mỗi người một suy nghĩ.
“Đường Tiểu Thất.”
Thịnh Đường thật sự phiền muốn chết với cái tên này rồi. Cô lườm nguýt, cả người co cụm lại như một con chim cút giữa chiếc ghế rộng lớn, bực dọc nói: “Thì cứ tu sửa đi, Giáo sư Hồ đã lên tiếng rồi, thành công hay thất bại cứ cố gắng hết sức là được.”
Giang Chấp trầm mặc giây lát, lấy bao thuốc lá ra, rút một điếu, nhẹ nhàng vân vê giữa ngón tay, cuối cùng ngậm vào miệng, đứng lên đi tới trước cửa sổ.
Căn phòng không bật đèn sáng choang, nên không gian không quá sáng. Ngoài cửa sổ là đêm tối nặng nề, càng tôn lên góc nghiêng nghiêm túc của anh. Ánh lửa sáng lên, soi rõ đôi mày nhíu chặt lại của anh.
Giữa làn khói lác đác, Giang Chấp lên tiếng: “Hang số 0, lớp đất cỏ thô trong tầng địa trượng dày khoảng 2 - 5cm, lớp đất mịn dày khoảng 0.3 - 0.5cm. Nhìn tổng thể thì nơi này có những số liệu tương tự như các hang đá ở Đôn Hoàng, đặc biệt là hang Mogao. Có điều ở vách phía Nam, độ dày lớp đất cỏ thô đại khái tương đồng nhưng độ dày của lớp đất mịn lại cố định ở con số 0.5cm. Các loại bệnh tập trung trong hang đá bình thường như: Khởi giáp, bay màu, bị tàn phá, nở hoa(*) hay rỗng lớp địa trượng cũng đều tồn tại ở đây. Có dấu vết bị khói đen hun qua, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-anh-la-thoi-gian/3474086/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.