Hử?
Thịnh Đường quay mặt sang nhìn anh.
“Tôi hoàn toàn có thể dạy cô một vài thứ khác.”
Cô bỗng dưng ngơ ngẩn giây lát không lý do, trên xương sống lưng xuất hiện một nguồn nhiệt nóng xông thẳng lên gáy, rồi lan ra khắp mặt, không cần sờ tay lên cũng có thể cảm nhận được độ nóng hừng hực.
Cô nghĩ thầm trong lòng: Người đàn ông này cười lên đẹp thật đấy, đôi mắt như chứa một chiếc móc câu vậy… Bác sỹ Giang, hay là ông anh giúp tôi viết luận văn luôn đi.
Kỳ Dư nãy giờ vẫn cắm cúi vùi đầu vào nồi lẩu cuối cùng cũng chịu lên tiếng nói chuyện, cắt đứt bầu không khí có phần kỳ lạ một cách vô tình: “Đường Đường, được vào hang số 0 là chuyện tốt biết bao, chúng ta sẽ được ghi tên vào sử sách đấy!”
“Anh tập trung ăn đi!”
Cô là người mong được ghi danh sử sách sao? Cô là người mong được “thanh tâm quả dục”.
Thật ra việc Giang Chấp đứng ở phía đối lập với Fan thần khiến cô rất không thoải mái. Không cần biết anh ta có bản lĩnh gì, nói xấu sau lưng người khác cũng không phải hành vi của người quân tử, có giỏi thì “battle” với Fan thần đi. Đối mặt với kẻ địch đẳng cấp, cô vừa phải khinh thường về chiến lược, vừa phải coi trọng về chiến thuật, đứng xa kính trọng, quan sát khuyết điểm, tìm ra điểm yếu trí mạng rồi hạ đọ ván để khiến anh ta nước mắt nước mũi giàn giụa, hối hận vì lúc trước dám cuồng ngạo đối với Fan thần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-anh-la-thoi-gian/3474080/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.