—— cậu đang làm gì?
Hà Liê Tinh cảm thấy đầu óc một mảng choáng váng, cậu cũng không biết mình đang làm gì, vừa nãy hoàn toàn là kích động nhất thời, cậu sao lại làm ra loại hành vi mạo muội đó.
Về phần tại sao lại kích động... không thể nghĩ ra.
Tay Hà Liêu Tinh bị Bùi Túc kéo, muốn trốn cũng không trốn được, cậu đành cắn răng cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, bất kể hoảng loạn đến mức nào, chỉ cần giả vờ bình tĩnh, không ai có thể gỡ mặt nạ của cậu xuống được.
Ỷ vào việc trong bóng tối không thể nhìn thấy mặt nhau, Hà Liêu Tinh nỗ lực chỉnh giọng đường hoàng trịnh trọng, thật giống như vừa nãy không xảy ra chuyện gì hết: "Giúp cậu lau vết mực."
Bùi Túc dường như khẽ cười: "Chỉ là lau mực?"
"Nếu không thì sao?" Trong lòng Hà Liêu Tinh hoảng hốt bao nhiêu, mặt ngoài bình tĩnh bấy nhiêu, thậm chí còn cơ trí mà hỏi ngược, "Nếu không thì cậu cho là mình đang làm gì?"
Bùi Túc không lên tiếng, như là bị cậu á khẩu, cho nên không thể phản bác.
Hà Liêu Tinh thoáng thở một hơi, nhân cơ hội tiêu tan nhiệt độ trên mặt, sau đó cậu dịch sang bên ngoài một bước, muốn đào tẩu bằng động tác nhỏ.
Nhưng mà một chớp mắt tiếp theo, Bùi Túc bỗng nhiên đưa tay ra, lần thứ hai nắm chặt tay Hà Liêu Tinh, không giống lần trước lơ đễnh nắm lấy liền buông ra, y chậm rãi, từng chút một, nắm chặt lòng bàn tay Hà Liêu Tinh.
Hà Liêu Tinh thoáng chốc ngơ ra như tượng, năng lực suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-alpha-nay-ngot-chet-duoc/1118806/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.