Ngày hôm sau Hà Liêu Tinh đau đầu muốn nổ óc, mà vẫn như trước ngoan cường rời giường. Bởi vì chân cậu đã hoàn toàn khỏi rồi, lại bị nhốt trong phòng nữa cậu sẽ thấy mình què luôn. Lần đầu tiên cậu cảm thấy thì ra tiếng chuông gọi dậy đi học còn thật là dễ nghe, rất thân thuộc. Hà Liêu Tinh đi ra khỏi cửa phòng ký túc xá, ngay lúc nghênh tiếp luồng nắng ban mai đầu tiên, điện thoại di động giống như đòi mạng mà vang lên, không ngừng rung. Hà Liêu Tinh móc điện thoại di động ra nhìn, liền phát hiện là Mai Thái gọi tới. Cậu không để ý lắm mà nhận, đi dọc theo hành lang: “Sáng sớm gọi điện cho mình? Hai đứa tụi mình không phải là hôm qua vừa mới gặp à?” Giọng điệu Mai Thái lo lắng: “Có biến rồi có biến rồi! Có người đang phá cậu, cậu không thấy tin nhắn mình gửi à?” Hà Liêu Tinh bối rối, chợt đưa điện thoại di động xuống, lướt mấy cái. Cậu uống say đau đầu, sáng sớm liền đi tắm nước lạnh, còn chưa có cơ hội xem điện thoại di động. Mai Thái tối hôm qua đã nhắn tin cho cậu, nói cái gì mà cậu gần đây cẩn thận một chút, có người chuẩn bị tìm cậu gây sự, tin nhắn gần nhất là sáng sớm, là ảnh chụp màn hình của mấy bài đăng. Hà Liêu Tinh theo tên bài đăng mò tới diễn đàn trường học, phát hiện ở đầu diễn đàn có hai bài đăng đang nổi sáng loáng, cái thứ nhất: Biến to nhất lịch sử, □□ từ đầu đến cuối, là Alpha hay là Omega? Tên rất hút mắt. Trong bài đăng nửa câu vô nghĩa cũng không có, tất cả đều là hình ảnh, Hà Liêu Tinh đứng ở chuyên khu Omega trong tiệm thuốc mà uống thuốc, trong thùng rác ngoài phòng ký túc xá của Hà Liêu Tinh có bao bì thuốc ức chế, còn có… Hà Liêu Tinh bị Bùi Túc nửa ôm trở về ký túc xá, góc chụp rất kỳ diệu, nắng chiều ảm đạm, nửa bên mặt của Bùi Túc biến mất trong bóng tối, mà Hà Liêu Tinh trong vòng tay y, nửa ngước mắt, ánh mắt mơ hồ mềm mại, đôi môi khẽ nhếch, như là đang đòi một cái hôn. Sẽ lên dạo diễn đàn thì đều là học sinh trung học, bài đăng đặc biệt chọn thời điểm có lưu lượng lớn nhất mà đăng lên, ở trong nhận thức của tất cả mọi người, Hà Liêu Tinh là Alpha, cũng là giáo bá của Nhất Trung, không ai mạnh hơn cậu, cũng không ai dám chọc giận cậu. Thế nhưng nhìn cái bài đăng này xong, vô số học sinh tất cả đều điên rồi ——???? Người này A đến thế, cậu nói với tôi cậu ta là một Omega?? Hiện tại Omega đều A như thế à??? Họ đang muốn quát mắng chủ thớt này bịa đặt, muốn tìm chút chứng cứ Hà Liêu Tinh là Alpha đến vả mặt người nọ, mà ngẫm nghĩ kỳ thì phát hiện, thật giống như cũng không có bất kỳ chứng cứ thật nào có thể chứng minh Hà Liêu Tinh là Alpha. Hà Liêu Tinh chưa từng trong bất kỳ trường hợp công khai nào thừa nhận mình là Alpha, bọn họ tất cả đều dựa vào tín hiệu giới tính trong chất dẫn dụ được thả ra ngoài mà cho rằng cậu là Alpha! Thế nhưng trêи thế giới này có một thứ đồ chơi là thuốc ngụy trang, nói cách khác, tín hiệu giới tính trong chất dẫn dụ ở thời đại này không có đủ mười phần đáng tin. Bọn học sinh thấy không thể tìm được chứng cứ, một nhóm người sau khi tam quan vụn vỡ rồi bắt đầu phát ra chất vấn từ linh hồn: Có thật không, ta không tin. Nhà mi nói Hà Liêu Tinh là O giả làm A, cậu ta dựa vào đâu phải làm thế? Bài đăng này như là quăng một tảng đá lớn vào trong biển, ở trong cuộc sống có quy luật nề nếp của học sinh cấp ba làm dậy một hồi sóng to gió lớn [1]. [1]Nguyên văn: 轩然大波, Hán Việt: “hiên nhiên đại ba“, thành ngữ tiếng Hán, ý chỉ tranh chấp hoặc nhiễu loạn, thường có nghĩa không tốt, xuất xứ từ “Nhạc Dương lâu biệt đậu ti trực” của Hàn Dũ thời Đường – nguồn Baidu Bùng nổ không? Kϊƈɦ thích không? Quả là đủ mùi đủ vị đi! Đối với học sinh cao trung mà nói, tin tức lớn nhất chính là ai đó viết thư tình cho ai đó, XX cùng XX đánh nhau hoặc là trốn hoặc đi quán net bị phạt trước toàn trường. Hiện tại thế mà lại xuất hiện một quả dưa động trời động đất [2] như vậy? Hơn nữa còn liên quan tới hotface giáo bá trong trường? [2]Nguyên văn: 惊世骇俗, thành ngữ tiếng Hán, chỉ người hoặc việc vì tư tưởng, hành động khác thường khiến người chấn kinh, xuất xứ từ “Đáp trần ức chi” của Chu Hi thời Tống – nguồn Baidu Sau khi được chia sẻ vô số lần, tranh nhau thảo luận rồi, bài đăng này trong nửa giờ ngắn ngủi đã lên đến mấy ngàn bình luận. Mà sau khi cho những người nọ đợi nửa giờ rồi, bài đăng thứ hai đột nhiên xuất hiện: Mang cậu đến gần với quá khứ mà giáo bá không muốn người biết. Cái bài đăng này vẫn ngắn gọn như trước, chỉ có ảnh, không đánh chữ. Toàn bộ bài đăng chỉ có hai tấm ảnh, tấm thứ nhất là ảnh chụp màn hình đưa tin hơn một năm trước, tin tức nói ở phụ cận trường sơ trung Xuân Thành có xuất hiện một tên đàn ông khả nghi, dùng kẹo cùng máy chơi game dụ dỗ học sinh sơ trung sau khi tan học cùng hắn ta đến kho hàng ở sau trường học, cụ thể làm cái gì thì người khác không biết, nhưng thiếu chút nữa bị hắn bắt cóc đại đa số đều là Omega, sau đó lực lượng cảnh sát đến, bắt được tên đàn ông này, mà trong kho hàng bị phá, khui ra được dây thừng, váy, roi da, làm cái gì không cần nói cũng biết. Tấm ảnh thứ hai là một tấm phóng viên đang quay hiện trường bên ngoài, bức ảnh rất mờ, nhưng vẫn có thể liếc mắt một cái là thấy một thiếu niên mới lớn thanh tú trong ảnh, trêи mặt cậu không có biểu cảm gì, mắt rũ xuống, một bộ dáng khước từ nói chuyện với bất kỳ ai. Ở trong bài đăng này, chủ thớt có một chú thích nhỏ, nói mình là bạn học thời sơ trung của Hà Liêu Tinh, Hà Liêu Tinh thời sơ trung xinh đẹp nổi bật, gã từng tận mắt nhìn thấy Hà Liêu Tinh cùng rất nhiều Alpha đi lại không đứng đắn, khi đó thành tích cậu tốt, cũng là vì nguyên do có mối quan hệ này. Mà Bùi Túc có thể ở cùng một Omega hư hỏng như vậy, xác thực nhân cách cao thượng, “tình bạn” cảm thiên động địa. Nếu như nói bài đăng số một đối với bọn họ sinh mà nói như một quả bom, vậy thì cái bài đăng này, không thua gì cấp bậc đạn hạt nhân, khiến tất cả mọi người chấn động bối rối, cho nên ngoại trừ chửi đậu xanh ra, bọn họ hoàn toàn không nói được bất kỳ lời nào. Hai bài đăng này hơi hơi liên kết lại với nhau, rất dễ dàng có thể ra được một cái kết luận kinh thế hãi tục —— tại sao Hà Liêu Tinh muốn che giấu việc chính mình là Omega? Bởi vì cậu ta từng có một quãng thời gian cực kỳ buồn nôn, cho nên cậu ta không muốn để bất kỳ ai biết được, cho nên che giấu giới tính của mình. Nhưng mà Hà Liêu Tinh nhìn qua hoàn toàn không giống như là người đã từng làm những việc như thế… Cậu tự tin, tỏa sáng, bộ dạng không thể xoi mói, đánh nhau rất lợi hại, rất có thể cho người khác cảm giác an toàn, từ đầu cao trung đến nay người thích cậu có thể nắm tay nhau xoay mười vòng. Đám học sinh tất cả đều bị kinh sợ choáng váng, miệng không chỉ có thể nhét vừa một cái trứng gà, thậm chí còn có thể nuốt một quả địa cầu. Hà Liêu Tinh xem xong bài đăng rồi, chậm rãi rũ tay xuống, dựa trêи nét mặt của cậu không nhìn ra được tâm tình có bất kỳ gợn sóng gì, thậm chí như là mọi ngày, chỉ là thời điểm đi ra khỏi ký túc xá kia khóe miệng cong lên lại hơi rơi xuống. Người trêи đường tất cả đều đang nhìn cậu, xen lẫn hiếu kỳ, xem thường, hoặc là buồn nôn, ghét bỏ. Hà Liêu Tinh lúc thường khi từ ký túc xá đi học, cũng sẽ chào hỏi với không ít người, mà ngày hôm nay cậu lại thành hồng thủy mãnh thú [3], trong bán kính ba mét chính mình là tâm, không người nào dám tới gần cậu. [3]Nguyên văn: 洪水猛兽, thành ngữ tiếng Hán, ví von tai họa lớn, xuất xứ từ “Mạnh Tử – Đằng vân công hạ” – nguồn Baidu Dường như có một cái lồng trong suốt, đậy lên trêи đầu cậu, cậu là quái vật, những người khác đều là người bình thường. Hà Liêu Tinh chậm rãi điều chỉnh hô hấp, móc điện thoại di động ra, nhìn tin nhắn nhắc nhở tối hôm qua Mai Thái nhắn cho cậu, đánh chữ gửi qua hỏi. [Bling: Ai làm] Mai Thái trả lời rất nhanh. [Thái ăn rất ngon: An Hoài lớp Năm, lần trước cùng chơi bóng với cậu] Mai Thái gửi tên qua rồi liền nhanh chóng gửi thêm mấy tin, nói cậu bình tĩnh, đừng kϊƈɦ động, nhanh vào lớp học, bọn họ cùng nhau bàn cách đối phó, đồng thời lại vô cùng lo lắng nhìn ra ngoài cửa phòng học, muốn xem lúc nào Bùi Túc mới về. Bùi Túc sáng sớm vừa đến lớp, liền bị giáo viên kêu lên, đến giờ còn chưa về. Cổ Mai Thái đã sắp gãy ra rồi, Tần Thư đưa tay vỗ vỗ bả vai nhóc: “Đừng nhìn nữa, hay là trước hết làm rõ tại sao An Hoài lại đâm như thế, hốt thuốc đúng bệnh [4], nói không chừng cậu ta thật sự quen biết Hà Liêu Tinh?” [4]Nguyên văn: 对症下药, Hán Việt: “đối chứng hạ dược“, thành ngữ tiếng Hán, ý chỉ dùng biện pháp có hiệu quả, xuất xứ từ “Tam quốc chí – Ngụy chí – Hoa Đà truyện” – nguồn Baidu Mai Thái sắp buồn bực chết rồi: “Thật sự không biết, đòi chết đó mà! Mình làm sao biết tên bịa đặt tâm thần từ đây rớt xuống chứ!” Trần Phương Ngữ tối hôm qua cùng nhóc nấu cháo điện thoại nửa buổi tối, cũng coi là lần gọi điện thoại dài nhất của hai người bọn họ sau khi hẹn hò, mà trong lúc hai người họ tán gẫu đề tài phần lớn đều là Hà Liêu Tinh. Trần Phương Ngữ luôn mãi dặn Mai Thái phải cảnh báo Hà Liêu Tinh Bùi Túc, cô nói An Hoài là thằng điên, ai dính phải liền xui xẻo. Vào ngay lúc này, trêи tầng trêи truyền đến một tiếng vang rầm rầm. Đám học sinh lớp Một dồn dập nhìn lên đỉnh đầu, chỉ cảm thấy trần nhà còn rung lên mấy lần. Cùng lúc đó, điện thoại di động của Mai Thái cũng điên cuồng rung lên. [ Phương Cỏ Thơm: Mau lên đây ngăn lại!] Da đầu Mai Thái nổ tung, lập tức ném điện thoại di động vào trong hộc bàn một cái, kéo Tần Thư chạy lên lầu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]