Bài tập cuối cùng vẫn không làm, Bùi Túc nhận một cú điện thoại, đi ra ngoài một lát.
Cửa túc xá không có đóng, Bùi Túc đứng trong hành lang, yên lặng nghe người bên kia nói điện thoại.
Phòng ký túc xá của bọn họ ở tầng năm, lúc này đã tám giờ, màn đêm thâm trầm, một vầng trăng tròn lấp ló ở chân trời, tản ra ánh sáng nhu hòa trong trẻo, tia sáng nọ rơi lên người Bùi Túc, tôn lên thân hình cao gầy của y, quả thật là cảnh đẹp ý vui [1].
[1]Nguyên văn:赏心悦目, Hán Việt: “thưởng tâm duyệt mục“, thành ngữ tiếng Hán, miêu tả tâm tình vui vẻ vì nhìn thấy chuyện tốt, xuất xứ từ “Nhân trung họa – phong lưu phối” – nguồn Baidu
Trêи tay Hà Liêu Tinh cầm một cây bút xoay một lát, rũ mắt nhìn cảnh tượng trước mắt này, sửng sốt một chút, chợt trở nên suy tư.
Nói mấy phút rồi, Bùi Túc tạm thời cúp điện thoại, thả điện thoại di động lại trong túi, lúc quay người liền nhìn thấy Hà Liêu Tinh không chớp một cái mà nhìn y.
Thiếu niên mặc một cái áo màu xanh lam nhạt, ống tay áo tùy ý xăn lên đến khuỷu tay, một chân đạp trêи ghế đẩu nhỏ, một mũi chân khác chạm đất, tư thế rất ung dung thanh nhàn, tóc đen huyền rối tung xõa giữa trán, cặp mắt như thể mang theo một tầng ánh sáng vụn, xinh đẹp đến kỳ lạ, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm vào y.
Bùi Túc cũng không đi vào, cách một cánh cửa nhìn thẳng cậu, sau đó giơ điện thoại ra: “Mình có chút chuyện, phải đi.”
Hà Liêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-alpha-nay-ngot-chet-duoc/1118780/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.