*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Cả hai gặp Cận Phong khi bước ra khỏi cổng trường. 
Tiêu Ninh đã nhìn thấy anh ta từ xa, anh ta quàng chiếc túi xách trên vai và dựa vào chiếc xe đạp leo núi đắt tiền. Vào thời điểm đó rất ít người có thể mua được một chiếc xe như vậy, vì vậy Cận Phong đã luôn là nhân vật đại biểu, dường như anh ta đang chờ đợi một ai đó có lẽ là Tiêu Vũ. 
Cận Phong cũng nhìn thấy anh, cách đó một khoảng nên Tiêu Ninh không để ý đến ánh mắt sắc bén của Cận Phong. Anh ta dường như rất ngạc nhiên khi Tiêu Vũ lại không đi cùng anh. Phong Thành nhìn thấy vẻ mặt của thanh niên liền cúi đầu nhìn người bên cạnh, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, nở một nụ cười nhàn nhạt. 
“Bạn của cậu à?” Hắn hỏi, giọng điệu thờ ơ và lịch sự. 
Tiêu Ninh lắc đầu, “Là học sinh nổi bật của trường.” 
Trong nháy mắt Tiêu Ninh đi về phía Cận Phong, thẳng thắn hỏi, “Tiểu Vũ đâu? Tôi còn tưởng rằng nó đi cùng anh.” 
“Em ấy về rồi.” Cẩn Phong nhẹ nhàng nói, mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt của Tiêu Ninh. Lông mày của Tiêu Ninh nhăn lại, anh không nhìn Cẩn Phong nữa chỉ nói với Phong Thành, “Có vẻ như tối nay chúng ta không thể ăn cùng nhau, tôi phải về nhà gặp em tôi.” 
Phong Thành không ngại, nhẹ giọng nói, “Vậy tôi đưa cậu trở về.” 
Tiêu Ninh gật đầu chào tạm biệt Cận Phong, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-thuy-truong-luu/1249460/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.