Lão phu nhân chấn động: "Hoàng Lăng đạo hữu... khỏe, khỏe không?"
Thanh Tiêu làm bộ kỳ quái nhìn bà: "Sư phụ ta pháp lực cao cường, phúc tinh cao chiếu, đi ra ngoài du lịch thuận buồm xuôi gió, đương nhiên mạnh khỏe."
Những người tu đạo khác hai mặt nhìn nhau. Sở dĩ họ đoán Hoàng Lăng không còn ở đây, là bởi ngoại trừ cấm chế của động phủ ngày càng yếu đi, thái độ trầm mặc của Thanh Tiêu khi bị bọn họ trá hình trục xuất khỏi Bồng Lai cũng là nguyên nhân quan trọng. Nếu Hoàng Lăng có mặt thì sao lại khoanh tay đứng nhìn?
Tu luyện nhiều năm như vậy, động vật còn có thể thành tinh, huống chi là lão phu nhân. Tròng mắt bà xoay chuyển, đã phát hiện lời hắn không thật, "Hoàng Lăng đạo hữu tu đạo nhiều năm không dễ. Chúng ta là láng giềng gần biết bao năm với hắn, từ lâu đã luôn chân thành với nhau. Nếu hậu nhân của hắn cấu kết người ngoài, mưu đồ chiếm động phủ của hắn, chúng ta không thể thuận theo."
Sắc mặt Thanh Tiêu khẽ biến, hiển nhiên bị ngôn luận lật ngược trắng đen không biết xấu hổ của bà chọc giận. "Hồng bà! Rốt cuộc là ai tâm hoài bất quỹ, có mưu đồ với động phủ của sư phụ ta, trong lòng bà biết rõ nhất!"
Hồng bà nói: "Đầu óc người trẻ tuổi đều không sáng suốt, không hiểu rõ tình huống cũng bình thường thôi. Ta có giao tình nhiều năm với sư phụ ngươi, tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn đồ đệ hắn đi vào con đường sai trái, khiến tâm huyết cả đời hắn bị hủy hoại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-the/1340238/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.