Tích lũy lâu ngày không khơi dòng, thời điểm tháo lũ trở thành một thảm họa.
Ôn Cố khoanh chân ngồi trên giường, mặc cho tiên khí tự lưu chuyển, bổ sung thể năng, chữa trị thương tích trên người. Trọng Thế Hoàng vui thích ba ngày ba đêm, hồng quang trong mắt cuối cùng cũng hơi nhạt đi. Ôn Cố nhân cơ hội đưa Tĩnh Tâm đan của Bạch Tu Đại Tiên cho hắn uống, lúc này, ma khí đã có thể thu liễm dễ dàng.
Hắn tâm bình khí hòa hỏi: "Đây lần đầu tiên cậu song tu à?"
Ôn Cố đáp: "Đương nhiên. Đạo lữ cũng giống phu thê, đều chỉ có một người."
Trọng Thế Hoàng nói: "Vị hôn thê của cậu thì sao?"
Thời điểm nói thật với hắn, Ôn Cố chỉ bỏ qua mỗi chuyện thành thân với Trương Kỳ, không phải cậu cố ý, chẳng qua là lúc nói, không hiểu sao cứ thế vô tình lược bỏ bớt, cẩn thận ngẫm lại, có lẽ là đoán trước được Trọng Thế Hoàng sẽ để ý. Nhưng giờ khi hắn hỏi, thì lại không muốn tiếp tục lảng tránh. Ngay từ lúc gặp lại hắn, Ôn Cố đã quyết tâm sẽ không bao giờ lừa gạt hắn nữa, mặc kệ là thiện ý hay ác ý. "Không có vị hôn thê nào cả, chỉ có một đạo lữ thiếu chút nữa đã cùng song tu."
"Còn thiếu bước nào nữa?"
Ôn Cố nhìn hắn, xác định ánh mắt hắn vẫn bình thường mới trả lời: "Tuy chúng tôi đã bái đường thành thân..."
"Rầm", trúc ốc sập.
Ôn Cố bị đè dưới trúc ốc: "..."
Ưu điểm của việc làm thần tiên chính là có thể tự mình tu sửa phòng ốc rất nhanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-the/1340234/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.