Bầu không khí trong tiệm ăn càng trở nên im lặng. Nhân viên phục vụ vốn định tới thu dọn chén đĩa, nhưng chứng kiến khí thế của hai người thì âm thầm lui binh.
Trọng Thế Hoàng quay lại, nghiêm mặt nói: "Cậu nói tiếp đi."
Ôn Cố ngẫm nghĩ, đáp: "Tôi đúng là suy nghĩ không chu đáo, chuyện này đáng lẽ nên dẹp yên hiện trường rồi hẵng nói."
"..." Trọng Thế Hoàng cố gắng giữ bình tĩnh, "Rồi, cậu nói đi."
"Tôi ngồi xuống được không?" Vì quá hồi hộp nên từ lúc vào cửa tới giờ Ôn Cố mới nhận ra mình vẫn đang đứng.
Trọng Thế Hoàng nhớ lại ngày xưa, nhớ tới cảnh tượng thầy chủ nhiệm thời niên thiếu và mình, yên lặng gật đầu.
"Tôi hơi khát nước."
"..."
Trọng Thế Hoàng mua hai chai nước, một đĩa chân gà bã rượu (1),một đĩa bò kho (2),một đĩa đậu phộng rang dầu (3),một đĩa ngó sen ngâm chua ngọt (4),đoạn giận dữ đặt lên bàn, ngoài cười nhưng trong không cười, hỏi: "Muốn tôi đi mua tiếp hai cái bánh nướng cho cậu không?"
Ôn Cố mở chai nước uống một ngụm, ngẩng đầu nhìn Trọng Thế Hoàng, nhấn từng từ: "Tôi là bà con xa của Lương Bính Trì."
Trọng Thế Hoàng hơi nghẹn thở, mặt không chút thay đổi: "Tiếp đi."
"Ông ấy thấy tôi giỏi võ nên để tôi tới nằm vùng, chủ yếu là thám thính tin tức của anh."
"Sau đó tìm cơ hội giết tôi?" Trọng Thế Hoàng thản nhiên như đang nghe kể chuyện người ta, "Lần đến thị trấn Z đó, tin tức là cậu tiết lộ sao?"
Đáy lòng Ôn Cố phát run, bật thốt lên: "Không phải."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-the/1340196/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.