“Ý anh là sao?"
Văn Vũ không kịp phản ứng, hỏi: "Có gì khác với bây giờ đâu"
Ứng Thần vuốt ve gò má cậu, thấp giọng nói: "Bỏ chuyện kiếp trước đi, từ giờ trở đi anh sẽ giống như nhân loại theo đuổi em cho đến khi em thích anh, sau đó phối ngẫu*”
(*Phối ngẫu là ấy ấy đoá, sao tui để nguyên gốc thì đọc tiếp sẽ rõ.)
Điều này tương đương với lời tỏ tình.
Từ khi Văn Vũ còn học tiểu học, thỉnh thoảng cũng nhận được lời tỏ tình của nữ sinh, nhưng phần lớn đều là đối phương đỏ mặt ngượng ngùng, luống cuống tay chân. Mà cậu thì bình tĩnh từ chối.
Ứng Thần tỏ tình xong lại sờ mặt cậu, véo lỗ tai cậu, động tay động chân, chiếm hết tiện nghi.
Bản thân còn không cảm thấy không đúng, cứ như là chuyện đương nhiên. Hai má cậu thì nóng lên, không dám nhìn hắn.
Và phối ngẫu?
Văn Vũ nghe được hai từ bắt đầu hoài nghi bản thể Ứng Thần là cái gì.
Cậu nghiêng mặt, né tránh bàn tay của Ứng Thần, nhắc nhở: " Trong thời gian thích nhau, con người không thể ngủ cùng một giường."
Tay Ứng Thần dừng giữa không trung ảm đạm buông xuống. Ánh mắt miễn cưỡng nói: "Anh ở ngoài cửa, gác đêm cho em nhé."
Gác đêm?
Văn Vũ trong lòng run lên.
Nhìn bộ dạng đáng thương của Ứng Thần, khiến cậu cảm thấy bản thân mình chẳng khác nào một thằng đểu.
Cảm thấy hơi áy náy, Văn Vũ tự sa ngã: "Quên đi, anh ngủ ở đây cũng được, nhưng cấm động vào em biết chưa. ”
Đôi mắt u ám của Ứng Thần đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534083/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.