Lý tính cuối cùng thua lý trí. Văn Vũ chậm rãi buông điện thoại xuống.
Sau khi Ứng Thần xuất hiện, khiến cậu sợ hãi bất an không thôi, giờ gửi một tin nhắn như vậy chẳng khác nào bảo hắn quay về ngủ cùng mình.
Mà Ứng Thần kia, không chừng lại muốn làm gì cậu.
Mãi cho đến sáng sớm, Ứng Thần cũng không trở về.
Trong lòng Văn Vũ nhớ tới linh hồn lững thững bên bồn hoa ở trường cùng cuộc hẹn với Hoàng Hạ.
Cuối tuần, phụ huynh có thể cung cấp đồ đạc cho học sinh nội trú lên có thể ra vào trường học.
Hoàng Hạ thay đạo bào, mặc áo sơ mi, quần tây, giày da giả làm người nhà, đi theo Văn Vũ vào.
Lão quan sát xung quanh, vuốt râu trầm tư nói: "Trường học của cậu rất sạch sẽ, thư thái sáng sủa, sinh khí tràn đầy, nói chung là những thứ xấu xa không thể dễ dàng vào được."
Tay sờ lên cằm một nửa mới nhớ tới buổi sáng lão đã cạo đi bộ râu dê của mình. Không được tự nhiên ho nhẹ một tiếng buông tay, nói: "Không hổ là trường trung học trọng điểm của thành phố. ”
Văn Vũ hỏi lão: "Sao ông thấy được?"
Hoàng Hạ haha cười: "Đoán xem. Những lời này, đều là những lời nói tất phải nói khi xem phong thủy cho người ta. ”
Văn Vũ không nói gì liếc lão.
Rõ ràng có pháp lực trừ tà chân chính, lại trông chẳng khác nào kẻ lừa gạt.
Vài người đi qua dừng lại trò chuyện gần bồn hoa.
Thế nhưng, Văn Vũ liếc mắt một cái liền nhìn thấy một nữ sinh ngồi trên đó.
Nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534079/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.