Sắc mặt Văn Vũ trắng bệch, lạnh lẽo bò lên sống lưng, làm cho cả người cậu lạnh như băng, lông tơ dựng đứng.
Ứng Thần có ở xung quanh hay không?
Nhưng tại sao hắn biết mình đang làm gì? Người đàn ông này thấy mình như thế nào?
Trái tim thiếu niên rơi xuống đáy vực, toàn thân nặng nề ngột ngạt. Con đường phía trước giống như bị mây đen dày đặc đè nén, làm cho cậu không nhìn thấy ánh mặt trời có thể xuyên thấu tầng mây.
Nhưng mà cậu không nghĩ tới chính là, Ứng Thần chẳng những đã can thiệp vào cuộc sống của cậu, thế nhưng còn can thiệp tới cả họ hàng.
Sau khi cậu rời khỏi Hoàng Hạc Đạo Quan trở về nhà, Văn Vũ lập tức chú ý tới chiếc xe của cậu hai Quan Hải Đào đang đậu trước cửa.
Trong sân nhà truyền đến tiếng nói chuyện quen thuộc của họ hàng.
Những người đó nhìn thấy cậu trở về lập tức vui vẻ vây quanh, mồm năm miệng mười thân thiết quan tâm:
"Tiểu Vũ à, đã lâu không gặp lớn như vậy rồi. Chúng ta đến gặp cháu, nhân tiện mua cho cháu ít đồ, cháu thấy không tất cả những cái này đều là chúng ta mua cho cháu đó”
"Nghe cậu hai cháu nói cháu được học viện đại học Mỹ Thuật S nhận vào rồi, chậc chậc gien tốt của lão Quan gia chúng ta đều ở trên người Tiểu Vũ cả rồi, vừa cao vừa đẹp trai, còn thông minh có tài, chúng ta làm họ hàng, mặt mũi cũng sáng theo luôn."
Văn Vũ thản nhiên nhìn những người này cùng hộp quà chất đống ở cửa, hỏi: "Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534067/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.