Dịch giả: Vivian Nhinhi
Nửa tháng sau, an ninh sơn môn dần dần buông lỏng, trận sóng gió đuổi bắt hung thủ oanh oanh liệt liệt kia, vì không có chút thu hoạch nào mà dần dần lắng xuống.
Có điều, Hàn Đống và Ngụy Úy chết không thấy xác, chuyện này cũng nên có một kết luận rõ ràng, cuối cùng tội danh lại bị chụp lên đầu Ma Tông. Vốn dĩ Ma Tông chính là tử địch của tất cả các môn phái tu tiên, những năm nay không biết đã phải nhận bao nhiêu trách nhiệm không minh bạch, có lẽ bọn họ cũng chẳng để ý có thêm một cái.
Tần Vũ thở phào, đồng thời trong lòng cũng lại thấy buồn khổ. Trên thế gian này, nỗi thống khổ lớn nhất không gì bằng tay cầm bảo tàng mà không dùng được. Nửa tháng này, hắn đã dùng cái Cung Đăng bằng ngón cái - Tiểu Lam Đăng để thăng cấp cho tất cả đan dược, chỉ cần nuốt vào là tu vi có thể tăng mạnh đột ngột.
Nhưng hắn không dám.
Ngụy Úy phá bảy tầng Luyện Khí chỉ trong hai mươi bảy ngày, danh tiếng vô song, rêu rao cỡ nào chứ. Nếu không phải như thế, chưa chắc đã rước họa sát thân, Tần Vũ không muốn theo gót hắn đâu.
Chẳng lẽ chỉ có thể tiếp tục những tháng ngày sống hoài sống phí như khi không có bảo vật? Tần Vũ đau đầu vô cùng, trừ phi hắn có thể tránh thoát sự chú ý của người ngoài, nếu không đây chính là một nan đề không có cách giải.
Lang Đột cầm theo một con gà mập mạp, lông đỏ tươi cao ráo đẹp đẽ, nhìn qua là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-luyen-son-ha/52558/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.