Cây thương trong tay Nam Cung Vũ hơi lật nghiêng, ngân quang lấp loáng. Ngân thương gần hai thước đó đã chĩa mũi lên. Mũi thương hình củ ấu hàng quang sáng chói, phản chiếu ánh đèn lấp loáng như phủ lên một màn tuyết sáng.
Còn Độc Phách cũng chậm rãi đứng dậy. Chỉ một động tác đứng dậy này mà ba tên đại hán trong phòng cảm thấy một luồng áp lực vô hình đè nặng lên tim, ngay cả hô hấp cũng ngưng lại.
Tên mặt trắng bất ngờ khoác tay mở to đôi mắt ti hí nói :
- Huynh đệ ta là Xuyên Thục Viên Hiệp tam kiêu, không biết xưng hô với nhị vị thế nào?
Độc Phách đưa mắt nhìn Nam Cung Vũ.
Nam Cung Vũ hơi lạnh lùng hỏi :
- Đã sớm biết các vị là Viên Hiệp tam kiêu. Giả như ta đoán không sai, các hạ chính là lão tam Phiên Đông Nhạc trong Tam kiêu?
Tên mặt trắng trầm giọng nói :
- Bằng hữu hảo nhãn lực. Ta chính là Phiên Đông Nhạc.
Chỉ vào tên có chòm râu dê và tên lỗ mũi khuyết gã tiếp lời nói :
- Vị này là đại nghĩa huynh Âm Lạc Nhạn và nhị nghĩa huynh Thiệu Thiết Kiên. Nhưng không biết danh hiệu nhị vị là...
Nam Cung Vũ nói :
- Huynh đệ ta có ẩn tình khác, không tiện thổ lộ. Kỳ thực tiểu danh tiểu tánh có nói ra chưa chắc tam vị đã biết.
Phiên Đông Nhạc chú mục nhìn ngân thương trên tay Nam Cung Vũ suy tư nói :
- Cây thương của bằng hữu xem ra vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-hon-cau/3205498/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.