Mục quang sắc bén nhìn xuống, bộ dạng hung hăng của Đồ Trường Thanh đã sớm khiến người mập này hồn phi phách lạc. Hắn lại sát khí đằng đằng hét lên :
- Ta hỏi mi, mi phải là Tiền Đồng? Tiền Đồng chưởng quầy của Chính Thịnh Bì hiệu không?
Người mập này không ngừng run như cầy sấy giọng như sắp khóc đáp :
- Phải... phải... phải... Ta là Tiền Đồng. Ta... là... Tiền Đồng.
Khẽ hừ một tiếng, Đồ Trường Thanh lạnh lẽo nói :
- Chuyến này mi dẫn Mã quản sự trong điếm của mi mang theo bao nhiêu ngân lượng lên phương Bắc mua hàng hóa?
Rùng mình, Tiền Đồng hoảng loạn đáp :
- Không mang bao nhiêu ngân lượng. Hảo hán gia, quả thực bọn ta không mang bao nhiêu ngân lượng.
Đồ Trường Thanh mặt mày âm u nói :
- Nói dễ nghe một chút là bọn huynh đệ ta muốn nhờ mi giúp đỡ. Nói khó nghe một chút, đây gọi lành đánh cướp. Tiền đại chưởng quầy buôn bán nhiều năm, chắc cũng minh bạch thế nào là đánh cướp chứ?
Sắc mặt lúc trắng lúc xanh, vẻ hồng hào vốn có từ lâu chẳng biết đã mất đi lúc nào, Tiền Đồng líu lưỡi nói :
- Hảo... hảo hán gia... hảo hán gia... tội nghiệp cho lão chỉ là buôn bán nhỏ, vốn mỏng lời ít thực không đáng bao nhiêu... Cầu hảo... hán gia cao quý... tha cho lão kỳ này.
Đồ Trường Thanh cứng rắn nói :
- Được! Người có thể đi, đồ vật trên xe để lại
Tiền Đồng thở như kéo bễ, nấc nghẹn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-hon-cau/3205492/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.