Thánh thử viên lần đầu vào Linh Ẩn
Tế Thiền sư được thỉnh đến Côn Sơn
Khi nghe Tế Điên bảo có mùi trộm dưới gầm giường (sàn để hạ),Tô Bắc Sơnvội sai gia nhân đi bắt, lấy cây hươ dưới gầm giường mà không thấy chihết, báo hại Trần Lượng sợ đến nỗi hồn bay ngàn dặm! Tại sao không hươtrúng Trần Lượng? Thật ra Trần Lượng đã đề khí móc tay chân lên thànhgiường dán sát người vào đáy giường chịu trận. Gia nhân hươ gậy mấy lượt mà không thấy trúng, Trần Lượng tưởng mình đã thoát được rồi, trongbụng nghĩ: "Sư phó ổng đùa mình đây, chắc là muốn cho người ta bắt mìnhchớ gì! Phải làm sao đây?".
Kế nghe gia nhân nói:
- Thưa viên ngoại, ở đây có ăn trộm nào đâu, nếu có sao hươ hoài không trúng?
Tế Điên nói:
- Làm gì không có trộm, bây lấy đèn rọi thử coi, hoặc giả tụi bây bốn đứa nắm chân giường bật ngửa xem có không thì biết. Ta nói có thì có mà.
Tô viên ngoại bèn bảo bốn tên gia nhân cầm chân giường bật ngửa lên, TrầnLượng không còn ngả nào trốn được nữa bèn cầm dao phóng ra ngoài, mọingười sợ hết hồn. Hai bên gia nhân lấy cây cản lại, dao của Trần Lượngchém dính vào cây côn gỗ, mọi người đổ xô đến vây chặt. Trần Lượng sợquá không cách nào hơn là bỏ dao chạy thoát thân, nhảy vút ra ngoài. Bọn gia nhân hò reo:
- Bắt lấy nó!
Trần Lượng đã tót lên nócnhà co giò chạy trối chết, ra đến bên ngoài, lựa chỗ vắng vẻ, thay bộ đồ dạ hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-dien-hoa-thuong/2326064/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.