Mỹ nhiệm công bái thỉnh Tế Thiền sư
Hội Anh lầu khéo gặp bọn tặc khấu
Sài Nguyên Lộc ôm nâng người treo cổ ấy lên, Đỗ Chấn Anh chạy tới thấy vậy, nói:
- Đại ca đã bắt được Hoa Vân Long rồi hả? Thằng Hoa Vân Long này già quá!
- Cái gì? Chú coi, người này râu tóc bạc phơ, già cóp như vậy mà hái hoa nỗi gì.
Hai người đưa ông già xuống, một người vỗ lưng, một người lay gọi ông giàtỉnh lại. Cứu cấp hồi lâu, ông già bắt đầu thở nhẹ. Vừa mở mắt ra, độtnhiên ông già mắng lớn:
- Hai thằng nhỏ này, tại sao ngoài đường chẳng chịu đi mà lại vào đây xía vô chuyện của người ta?
Sài Nguyên Lộc bị Ông già mắng xong mới nói:
- Ông già này nói nghe không trúng gì hết! Giả thử như bọn tôi treo cổ ởđây, ông thấy có chạy lại cứu không? Có lý nào thấy người sắp chết màkhông cứu được à? Ông đừng tưởng hai đứa tôi mặc đồ thường mà khi dễ.Ông nay tuổi tác đã dường ấy, vì cớ gì mà lại tính chuyện không hay nhưthế? Vì tiền ư? Hay ai khi dễ ông? Ông hãy nói cho chúng tôi biết. Nếucứu ông được, chúng tôi sẽ giúp chọ Ông mắng chúng tôi, chúng tôi khônggiận ông đâu. Tôi hỏi thiệt, tại sao ông lại đâm đầu tìm cái chết nhưvậy?
Ông già thở dài, nói:
- Vừa rồi cạn nghĩ nên đắc tộinhiều với hai vị. Tôi không biết làm gì hơn là mắng hai vị cho đỡ khổ.Tôi nghĩ là việc của tôi nói rõ cho hai vị nghe cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-dien-hoa-thuong/2326038/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.