🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lôi, Trần say ngủ bị mất trộm



Đạp tuyết vô ngân dõi tặc nhân



Lôi Minh, Trần Lượng và Liễu Thụy hỏi người ấy tại sao lại định hủy mình như thế. Người ấy đáp:



- Tôi họ Diêm tên Văn Hoa, người ở huyện Đơn Đồ, từ nhỏ tôi có đi họcnhưng bỏ nửa chừng. Tôi có biết vẽ qua vài nét đan thanh. Nhưng vì gặpmất mùa đói kém, tôi đem vợ là Tào thị, con gái là Thụy Thư đến ở ngụtrong bắc Tân Trang điếm này, rồi hằng ngày đi vẽ mướn ở nhà người ta để kiếm sống. Ngày kia, tôi đi đến Ngô gia bảo. Vị trang chủ tên là Truyhồn thái tuế Ngô Khôn kêu tôi đến, hỏi tôi vẽ được những gì? Tôi đáp: -Tôi có thể vẽ được núi sông nhân vật, hoa cỏ, chim thú. Ông ấy hỏi tôicó vẽ được Tỵ hỏa đồ hay không? Tôi đáp: Cũng vẽ được. Ông ấy bảo tôi vẽ cho mấy bức. Ông ấy cầm xem rất vừa ý, mới hỏi tôi vẽ bức tranh baonhiêu tiền? Tôi đáp: - Mỗi bức là một điếu tiền. Ông ấy bảo: - Để ngàymai ta đến Tân Trang điếm tìm chú. Hôm sau ông ta cưỡi ngựa đến tìm. Tôi mướn một gian phòng trong điếm, ông ta đến cũng không có chỗ để vợ conlánh mặt. Khi vào đến phòng tôi, ông ta gặp vợ và con gái của tôi. Congái tôi hôm nay 17 tuổi, dung mạo cũng tạm dễ coi, nào ngờ vừa thấy nó,ông ta ngầm ý bất lương, bèn bảo tôi nên mở một tiệm vẽ thuê, ông ta sẽcho mượn 200 lượng bạc. Tôi tưởng là một dịp tốt mới đồng ý đi tìm chỗmở một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-dien-hoa-thuong/2325927/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tế Điên Hòa Thượng
Chương 107
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.