Ngưu Cái cùng đường đi mãi võ
Bệnh phù thần vô cớ bị kéo áo
Xích phát ôn thần Ngưu Cái xách côn đồng nhắm Pháp Nguyên đánh nhầu. TrịnhHùng nhìn lại thấy Ngưu Cái mình cao hơn trượng, đầu đội khắn tráng sĩsáu múi màu xanh, mình mặc tiễn tụ bào cùng màu, lưng buộc dây tơ, đigiày đế mỏng, mặt như bùn xanh, đôi lông mày chu sa đỏ chót, có vẻ vôcùng hung ác, trong tay sử dụng cây côn đồng lớn cỡ ly trà, nhắm ngayPháp Nguyên đánh xuống. Pháp Nguyên hết hồn, lật đật nhảy ra ngoài vòngđấu, nghĩ thầm: "Trúng phải một côn này, gáo dừa nát ngứu chứ chẳngchơi". Nghĩ rồi lật đật rút chạy. Ngưu Cái chạy theo hét lên:
- Thằng cha gáo dừa chạy đi đâu?
Trước sự việc đó, Trịnh Hùng đến ngẩn ngơ không biết người đó là ai. Ma diệnhổ Tôn Thái Lai tưởng đâu kiếm được người giúp sức đánh Trịnh Hùng, nàongờ không thành. Còn đương ngơ ngác, kế thấy Tế Điên từ trên lầu chạyxuống càng làm hắn sợ hải hơn nữa. Tế Điên vừa xuống tới đất thì từ phía Bắc có bốn người bước vào, đó là bốn vị Ban đầu: Sài Nguyên Lộc, ĐỗChấn Anh, Lôi Trí Viễn, Mã An Kiệt. Bốn người này từ huyện Tiền Đường đi biện án ở chỗ khác, tiện đường ghé vào, thì ra hai bên đều quen biếtcả. Sài đầu hỏi:
- Trịnh đại quan nhân, ngài cãi lộn với ai vậy? Tế Công lão nhân gia, làm gì ở đây?
Tế Điên nói:
- Trịnh gia mở một tiệm đậu hũ ngoài cổng Tiền Đường này, bị Thái Lai đập đổ đạc bể hết, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-dien-hoa-thuong/2325812/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.