"Hàng ngàn năm trước đây, có một người lần đầu tiên tìm được cách tạo ra lửa. Người đó có lẽ đã bị thiêu sống bằng chính ngọn lửa mà anh ta dạy những người anh em của mình cách thắp lên. Anh ta bị coi là một kẻ xấu vì đã có quan hệ với ma quỷ, thứ mà loài người luôn khiếp sợ. Nhưng từ đó trở đi, loài người có lửa để giữ ấm, để nấu nướng, để thắp sáng trong hang động. Anh ta đã để lại cho họ một món quà mà họ từng không hiểu và anh ta đã xua bóng tối ra khỏi trái đất này." – Suối nguồn, Ayn Rand.
- ---
Thời gian đã trôi qua không lấy lại được. Mỗi người trong đời chỉ có một lần tuổi trẻ. Nhiệt huyết cũng sẽ vơi dần theo thời gian mà thôi.
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, phần lớn chúng ta chọn "nghề" là vì đam mê, lúc đó người lớn không dạy chúng ta một thực tế rằng đam mê và làm ra tiền là hai thứ khác nhau.
Minh Thành mới vào nghề, nhưng có vẻ anh bị đặt sai chỗ. Nhiệt huyết của anh bị rơi vào tay một người đội trưởng cẩu thả. Không thể tự chủ, cũng không dám tự chủ, anh tự biến mình thành một con sứa mặc dòng nước cuốn đi.
Khi còn nhỏ, người lớn hay nói về tự giữ mình, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, nhưng những lời đó thật xáo rỗng khi ta chẳng còn tiền trong túi để sống qua ngày. Minh Thành sợ mất việc, anh sợ lần nữa rơi vào sự nghèo túng. Chỉ những ai từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-bach-phap-y/2538216/chuong-20.html