Chương 99
Không ai có ý kiến, nơi này bốn phía bằng phẳng, có gì bất thường sẽ phát hiện ra ngay, Cao Thâm leo lên nóc xe, chủ động canh gác.
Xương Đông kiểm tra xe, xe sợ nhất là lái xe xông bừa như vậy, hơn nữa thứ kia từ gầm xe bò lên thân xe, không kiểm tra lại thì không yên lòng.
Đinh Liễu dựa vào đuôi xe hút thuốc, có gió thổi tới, khói thuốc trắng lượn lờ bay lên cao, Cao Thâm nhìn thấy, lặng lẽ hứng lấy, đưa đến trước mũi ngửi, ngoại trừ mùi thuốc, cái gì cũng không có.
Diệp Lưu Tây cầm đèn pin soi vào dao của mình, dao bổ dưa hấu suy cho cùng vẫn là dao cắt dưa hấu, không chém được vật cứng khác, sau khi chém một dao, lưỡi dao đều bị oằn.
Cô đi loanh quanh xe vài bước, muốn tìm tảng đá để mài dao, đáng tiếc ở đây đều là đất, cát, không khỏi cảm thấy bực bội, một cước đá bay mấy cục đất.
Phía sau truyền đến tiếng bước chân, Đường Mập ngập ngừng hỏi: "Chị Tây?”.
Diệp Lưu Tây nhặt từ dưới đất viên đá chỉ to bằng viên xúc xắc, mài tạm lưỡi dao: "Biết cậu muốn trở về, nhưng hiện tại tôi cũng tìm không thấy cổng. Cậu yên tâm đi, khi thật sự nguy hiểm, tôi sẽ tận lực chiếu cố cậu”.
Cô không dám đảm bảo, chỉ dám nói là tận lực - thế sự khó lường, cũng phải chừa đường lui cho bản thân và người khác.
Đường Mập nói: "Không phải, chị Tây, kỳ thật em cũng không ngốc. Tình huống vừa rồi, thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504797/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.