Chương 74
Suy nghĩ vụt qua đầu, trái tim Diệp Lưu Tây đập dồn dập: “Liệu có phải là tôi lái chiếc xe này không?”.
Xương Đông nhấc xẻng lên, chém vào gò Đồi đất Yardang. Chỉ nghe một tiếng cạch vang lên, đây rõ ràng là một gò Đồi đất Yardang cứng rắn, không phải đài đất nện. Anh nhìn về phía Diệp Lưu Tây: “Cũng có thể. Nhưng cô làm thế nào vậy?”.
Diệp Lưu Tây chợt nghĩ ra: “Vệt bánh xe bị đè dưới gò Đồi đất Yardang, vậy dưới gò đất nện thì sao, liệu có không?”.
…
Hai người liên tục thử gạt lớp cát dưới ba gò đất chứa Quan tài Rối bóng vậy nhưng không phát hiện ra vệt bánh xe.
Lại xét về độ cứng của gò Đồi đất Yardang đè trên vệt bánh xe, bên trong nó chắc chắn không chứa Quan tài Rối bóng được.
Diệp Lưu Tây chợt cảm thấy mơ hồ: “Tôi chắc chắn sẽ không tự lái xe đâm đầu vào gò Đồi đất Yardang đâu. Hay là, có khi nào tôi lao vào Đồi đất Yardang nhưng lại đi vào một không gian khác?”.
Tình tiết dạng này trong phim không thiếu.
Xương Đông nhắc nhở cô: “Nhưng lại có vết bánh xe vẫn tiếp tục kéo dài ở một gò Đồi đất Yardang khác… nói cách khác, cô chỉ ‘xuyên qua’ chứ không ‘đi vào’”.
Diệp Lưu Tây ảo não.
Xương Đông nhìn cô: “Sao thế? Chẳng phải cô thích bí ẩn lắm à?”.
Diệp Lưu Tây đáp: “Tôi bí ẩn với người khác được rồi, chứ tự mình làm khó mình thì được gì”.
…
Trời dần ngả tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504772/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.