Chương 51
Xương Đông dùng đèn pin chiếu một vòng: “Trên chân Đường Mập có vệt dây hằn, nhìn qua có vẻ như là dây thừng, nhưng dây thừng không thể tự hành động được”.
Diệp Lưu Tây ngẫm nghĩ: “Hay là rắn?”.
Xương Đông trầm ngâm: “Lop Nur có rắn hổ mang, nhưng nhỏ và ngắn, Đường Mập tuy gầy nhưng cũng trên dưới trăm cân (cân TQ nhé mn),rắn nào đủ khỏe mà tha hắn đi xa như thế?”.
Như vậy à… Diệp Lưu Tây máy tay bật tắt công tắc đèn pin, nhìn ánh đèn chớp tắt, sau vài lần như vậy liền nảy ra một ý nghĩ: “Nếu vậy…”.
Cô bước vài bước tới trung tâm bãi đất trống, tay chân giang ra thành hình chữ đại, cả người như con diều giấy, mái tóc dài bay phất phơ trong gió: “Là thứ gì cũng được, có thể kéo Đường Mập thì cũng có thể kéo tôi, chỉ cần nó kéo tay một cái thì sẽ biết là thứ gì ngay”.
Gió lớn thổi thân thể cô hơi nghiêng ngả, Xương Đông nhìn cô mà có chút rùng mình, anh vội bước tới giữ lấy cánh tay cô: “Đừng có nháo, lần trước nó dừng lại nên Đường Mập mới không xảy ra chuyện, nhỡ lần này không ngừng thì sao, Đồi Bạch Long rộng như vậy, ai biết được nó sẽ kéo cô đem đi đâu?”.
Diệp Lưu Tây đáp: “Vậy thế này đi…”.
Cô đứng đối diện với Xương Đông, cân nhắc một chút rồi bước lên một bước, cách anh khoảng một nửa bước dài: “Anh phản ứng có nhanh không? Ở khoảng cách này nếu tôi đột ngột bị kéo đi anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504749/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.