Chương 24
Xương Đông bước tới, dựa vào cửa nhìn rồi nói: “Buổi tối cô ra ngoài làm thêm à?”.
Diệp Lưu Tây giật mình vội ngừng dao, quay người lại nhận ra là anh liền nhăn mày: “Sao anh lại đến đây?”.
“Đường này toàn quán ăn, vừa lúc đi ngang qua nhìn thấy”.
Diệp Lưu Tây trộn muối vào chỗ thịt băm, nói: “Đúng vậy, tiền đưa anh rồi nên túi rỗng. Con người mà, không thể không có tiền, không tiền gặp gì cũng sợ cho nên phải làm phòng hờ”.
Không phải cô chỉ đưa anh hơn ba nghìn tệ sao?
“Mới vừa tìm được?”.
“Vô tình hỏi được, có thể nuôi sống bản thân thì làm thôi”.
Xương Đông nhớ tới động tác băm thịt của cô liền hỏi: “Có phải cô từng luyện võ?”.
Diệp Lưu Tây gật đầu, chỉ chỉ bản thân: “Tôi đây chỉ toàn ưu điểm, chính tôi còn thích tôi nữa là”.
Xương Đông đúng là hết muốn nói tiếp, dừng một chút lại hỏi: “Đêm cô làm thêm, ban ngày lái xe có ảnh hưởng không?”.
Diệp Lưu Tây liếc mắt nhìn anh: “Ảnh hưởng cái gì? Tôi đi chậm quá à?”.
“Thôi, không phiền cô nữa, tôi về đây!”.
Diệp Lưu Tây nói chậm rì rì: “Lại đi khắc da à?”.
Xương Đông đã ra khỏi cửa, nghe giọng nói của cô là lạ, lại quay người hỏi: “Khắc da thì sao?”.
Cô vuốt chỗ thịt băm dính trên lưỡi dao xuống: “Thì cũng chẳng sao, nhưng tôi thấy anh bằng này tuổi rồi, không phải nên ăn uống hưởng thụ sao, đổ rõ lắm công sức để khắc da trâu như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504722/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.