Chương 22
Người vào sa mạc Lop Nur, đối với những chuyện không biết rõ này còn kính sợ hơn người thường; nơi này chuyện mất tích hay tử vong xảy ra như cơm bữa, truyện “Song ngư ngọc bội” đang nổi trên mạng cũng là lấy cảm hứng từ đó mà ra, thậm chí có người cảm thấy sâu trong Lop Nur ẩn giấu một thế giới song song khác.
Cũng bởi vậy mà khi Xương Đông nhìn thấy bức ảnh Khổng Ương không hề cảm thấy bài xích và nghi ngờ.
Nhưng những lời của Diệp Lưu Tây có tin được không, cái này còn cần suy nghĩ thêm đã.
………
Đi xuống chân cồn cát, di động chợt vang lên, màn hình báo hiệu là Diệp Lưu Tây gọi.
Xương Đông xoay người, nhận điện thoại.
Xa xa phía đó, có thể nhìn ra được hình bóng cô đang ngồi trên đoạn sụp xuống của tường bao, bóng cây Hồ Dương phía sau vặn vẹo dữ tợn như cốt trảo.
“Xương Đông, tôi đây không miễn cưỡng anh, trước tôi có nói qua rồi, muốn tìm hiểu thì đi theo, có làm hay không tùy anh”.
“Nhưng tôi cũng nhắc anh một câu, mọi việc đều có duyên. Ảnh chụp Khổng Ương xuất hiện ở chỗ tôi chắc chắn không phải trùng hợp. Anh nghĩ cứ thế bỏ chuyện này qua một bên mà có thể tìm xác bạn mình à, hơi lạc quan rồi đấy”.
“Chẳng lẽ còn sợ tôi lừa anh? Nghĩ tôi lừa anh thì trước phải xem mình có giá trị hay không đã. Tiền thì anh đem bồi thường hết rồi, người thì vô vị, làm việc thì kì quái khác thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504720/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.