🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 4: Ký ức đau thương



Đã quá lâu chưa ra khỏi nhà, ông quên mất con phố này đông đúc cỡ nào, sơ ý va vào du khách, lảo đảo suýt ngã. Xung quanh đều là hàng quán, lấn chiếm ra giữa lòng đường, tiếng rao hàng inh hỏi, tiếng máy chụp ảnh lóe sáng liên hồi.



Vất vả lắm ông mới đứng vững, chỉ thấy nơi nơi toàn người đông nghịt, mặt mày và bóng lưng của người qua lại bị ánh đèn rọi vào sặc sỡ đến lạ.



Tiếng người len lỏi vào màng nhĩ ông hệt như con rắn; có người oán trách "Ông già này điên à?", có người thì thúc giục "tránh xa ông ta ra, coi chừng ông ấy kéo ngã chúng ta luôn đấy".



Đinh Châu đứng giữa dòng người huyên náo, hét to: "Diệp Lưu Tây"



Thế nhưng không một ai trả lời ông, âm thanh ồn ào như sóng biển cuộn cuộn và màn đêm đen đặc như nhấn chìm tất cả.



Nhân viên bán vé Tiểu Hà đang trấn an những vị khách chờ đợi đến sốt cả ruột, trông thấy Đinh Châu quay về bèn vội vàng ra đón. Lời thúc giục còn chưa bật khỏi đầu môi thi Đinh Châu đã lên tiếng: "Trả vé”.



Ông đẩy cửa bước vào trong, trước vô vàn ánh mắt kinh ngạc đổ dồn về phía mình. Đinh Châu đi ngang qua sân khấu như cái xác không hồn, tiến thẳng ra phía sau khu vực biểu diễn, đến căn phòng ngủ chật chội của mình rồi ngồi phịch xuống giường.



Bên ngoài vang lên tiếng quát tháo ầm ĩ xen lẫn tiếng xin lỗi của Tiểu Hà. Đinh Châu ngồi đờ đẫn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504702/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.