Cũng may trò này không bắt buộc ai cũng phải tham gia, ngoài trừ ta, cũng có rất nhiêu tiểu thư phu nhân đứng bên ngoài nhìn.
Hứa Như Vân chọn trước, chính là vẽ tranh.
Ả chỉ phác họa trên giấy trắng một lát, rất nhanh đã vẽ xong một bức mỹ nhân thưởng mai đồ*, khiến mọi người đều trầm trồ khen ngợi.
*Bức vẽ Người đẹp thưởng thức hoa mai
Bên cạnh có một phu nhân lên tiếng khen: “Quả nhiên Hứa tiểu thư đây tài mạo song toàn, không ai sánh kịp.”
Hứa Như Vân khiêm tốn nói: “Phu nhân quá khen.”
Nói xong còn đắc ý liếc mắt nhìn ta một cái.
Giống như đang cười nhạo ta cái gì cũng không biết.
Ta lại bừng bừng bốc cháy.
Cứ tưởng giai đoạn này sẽ nhanh chóng qua đi bình thản, nào ngờ lại thình lình bắt được "thư" khiêu chiến.
Chuyện như vậy sao có thể nhẫn nhịn?!
Thấy mọi người đều dán mắt về phía Hứa Như Vân, ta cố ý vỗ tay, “Hưng Vinh Bá phu nhân nói không sai, tài mạo của Hứa muội muội đích thực không ai có mấy có thể bì kịp.”
Vừa vỗ ta vừa nâng cao tay lên, để cổ tay áo theo trọng lực rơi xuống, để lộ một chiếc vòng ngọc nạm vàng trên cổ tay.
Ánh mắt vài người nhìn về phía ta, người biết nhìn hàng lập tức hô lên.
“Ôi, kia không phải là vòng phỉ thúy nạm vàng phiên bản có hạn ở phường Tân Khoản sao? Toàn thành chỉ có 5 chiếc, vừa lên kệ đã có không ít đại quan quý nhân tranh nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xe-tra-xanh-ta-bao-ve-nam-chinh/3391227/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.