Mãi cho đến khi đã tới trước cửa phủ trưởng công chúa, ta vẫn chưa bình tâm trở lại, Trong cơn hoảng hốt ta bước xuống xe, nắm tay hắn vào phủ.
Phu thê An dương hầu đã chờ sẵn đón tiếp, cùng nhau đến thỉnh an Huệ Bình công chúa. Nhìn cách phu nhân An Dương hầu Hứa Diệu Vân quan sát ta, ta biết chắc Hứa Như Vân đã nói gì đó với nàng ta.
Sau khi dùng bữa xong, Huệ Bình công chúa đề nghị mọi người đi dạo hoa viên, mọi người đều cùng đi.
Ta và Hứa Diệu Vân ở hai bên đỡ lấy Huệ Bình công chúa đi trước, An Dương hầu và Lâm An Đình theo sau cách vài bước chân.
Phía sau nữa là một hàng hạ nhân. Ta thầm nghĩ hôm nay xem như mình được mở rộng tầm mắt, người cổ đại xa hoa phô trương đến mức ta thật sự không thể tưởng tượng được luôn.
Mọi người trò chuyện trên trời dưới đất, ta lặng lẽ đánh giá Huệ Bình công chúa, nghĩ thầm lúc còn trẻ bà ấy chắc chắn là một người hô mưa gọi gió, cho dù hiện tại đã có tuổi, còn ăn chay niệm phật nhiều năm, nhưng phong thái của bà ấy vẫn toát ra vẻ vô cùng uy nghiêm.
Bầu không khí đang hoà thuận vui vẻ, bỗng nhiên Hứa Diệu Vân dừng chân lại, xoay người nói với Lâm An Đình: “À phải rồi, sáng nay phủ thượng thư có gửi đến một lá thơ, nói tiểu muội nhà ta hôm qua trên đường lễ phật gặp phải đạo tặc, may mắn có tướng quân giúp đỡ, Diệu Vân ở chỗ này thay tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xe-tra-xanh-ta-bao-ve-nam-chinh/3391216/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.