"Lão bà, em ăn mặc đẹp như vậy để đi đâu?" Lý Kha nhìn Vương Cảnh đang kẻ lông mày hỏi.
"Vừa rồi Lôi Lôi gọi điện thoại kêu em đến nhà cô ấy, nó có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với em" Vương Cảnh đã trang điểm xong, đang mặc nội y. Một chiếc áo ngực bằng ren màu đen. Làn da trắng như tuyết và nội y màu đen tạo thành sự tương phản mạnh mẽ, bởi vì đen và trắng là màu sắc nguyên thủy nhất. Những thứ nguyên thủy rất dễ làm cho người ta nảy sinh dục vọng nguyên thủy.
Dục vọng của Lý Kha tăng lên nhanh chóng. Khi Vương Cảnh để cẳng chân thon dài lên bàn trang điểm để xỏ chiếc tất chân lụa màu đen, Lý Kha nhịn không nổi phải đứng lên, bước đến cạnh Vương Cảnh, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng ngà ngọc của nàng, lại còn đỡ lấy nhũ phong trĩu nặng của nàng.
"Lão bà, em thật mê người" Lý Kha thốt lên một câu cảm thán. Mặc dù mới nửa tiếng trước, hắn vừa mới phóng hết những kích tình vào trong âm đạo của Vương Cảnh, nhưng hiện giờ hắn lại muốn nữa.
Phản ứng của Lý Kha, đương nhiên Vương Cảnh hiểu rất rõ. Nàng nguýt Lý Kha một cái, hờn dỗi: "Thật không biết mấy ngày nay anh làm sao nữa? Có phải là ăn xuân dược không? Rất kỳ quái nha"
"Em chính là xuân dược của anh, tiểu Cảnh Cảnh của anh, thêm lần nữa được không?" Lý Kha bắt đầu trêu ghẹo nhũ phong của Vương Cảnh. Nhũ phong Vương Cảnh đầy đặn mà tràn đầy tính đàn hồi. Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-uyen-mi-anh/1561564/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.