Có lẽ Doãn Xuyên chưa đến số chết. Lúc Lý Kha sắp xông ra cửa thì tiếng điện thoại reo vang lên.
Lý Kha do dự một chút, nhận điện thoại, nhưng con dao vẫn nắm chặt trong tay. "Hả, tiểu Nhã à? Có chuyện gì" Lý Kha rất yêu muội muội Lý Nhã, cho nên hắn cố hết sức đè nén cơn giận trong lòng.
"Ca, Doãn Xuyên đâu? Anh tìm được anh ấy chưa? Sao anh ấy vẫn không gọi điện cho em?" Lý Nhã hỏi giọng rất sốt ruột trong điện thoại.
"Nó, nó" Lúc này Lý Kha căn bản không muốn nghe nhắc đến hai chữ Doãn Xuyên.
"Anh ấy làm sao? Ca, anh đừng dọa em nha, có phải là Doãn Xuyên xảy ra chuyện gì rồi không? Có phải là bị người ta phát hiện ăn trộm bảo bối nhà Vân gia rồi không?" Đầu dây đằng kia, Lý Nhã bị kiểu nói ấp a ấp ủng của Lý Kha làm cho hết hồn. Nàng bất chấp mọi thứ bắt Lý Kha phải trả lời cho nghi vấn trong lòng nàng.
"Nói gì chứ? Từ trước tới giờ ca ca chưa từng ăn trộm thứ gì. Doãn Xuyên cũng không ăn trộm. Nó sẽ sớm gọi điện cho em." Tràng nói dài dòng của Lý Nhã ngược lại giúp Lý Kha bình tĩnh lại. Nếu quả thật giết Doãn Xuyên, ai đi lấy hai chiếc chén? Ai chăm sóc cho song thân và muội muội của mình đây? Còn cả nữ nhân đáng giận kia nữa?
"Thế lúc nào anh ấy mới gọi điện cho em?" Lý Nhã tiếp tục hỏi.
"Mau thôi" Lý Kha đáp.
Lý Nhã yên tâm gác máy. Lý Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-uyen-mi-anh/1561562/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.