<!---->Lưu Biểu phẫn nộ, triệt để phẫn nộ rồi.
Vừa rồi hắn quơ lấy chung rượu nện ở Lưu Tân trên người vẫn chưa hết giận, lập tức lại cầm khay thịt trên bàn án lên, ném về phía Lưu Tân.
Lần thiết yến này, là vì chúc mừng Đỗ Tập lập công, bây giờ lại thành mắng chửi Lưu Tân.
Lưu Tân nhìn thấy khay ném tới, vội vàng né tránh.
Hai cái khay lớn cỡ bàn tay nện ở trên người, Lưu Tân căn bản không chịu nổi.
Hắn né xong, nghẹn ngào hỏi: "chủ công, ty chức chỉ là dùng thêm mười vạn thạch lương thực, cần gì phải giận tới mức đó? Kinh Châu ta dân giàu nước mạnh, chỉ là con số nhỏ mười vạn thạch, ngài lại nổi trận lôi đình như vậy, khiến trong lòng ty chức rất buồn. Tào Tháo hung ác, ngoan độc như rắn, ty chức đi sứ nước Ngụy luôn nơm nớp lo sợ, thật vất vả mới trở về báo tin được, lại bị đãi ngộ như vậy, thật bất công! "
Hắn vừa mới trở về Kinh Châu, không biết tình huống của Đỗ Tập, cho nên mới lớn tiếng la lên, cảm giác không công bằng.
Thật ra, mười vạn thạch lương thực với Kinh Châu mà nói, đúng là rất dễ gánh.
Nhưng sự tình chỉ sợ so sánh, một khi có so sánh, chuyện liền khó nói. Đỗ Tập chỉ cần hai mươi vạn thạch lương thực liền giải quyết chuyện cầu viện, thuyết phục được Tôn Kiên phát binh.
Châu ngọc ở phía trước, khiến Lưu Biểu làm sao có thể không tức giận.
Thái Mạo chắp tay nói: "chủ công, giữ thân thể mới là quan trọng, tuyệt không thể vì chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-sung-ban-tia-lac-ve-thoi-tam-quoc/1637644/chuong-978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.