<!---->Triệu Vân nghe Vương Xán nói xong, trong lòng lộp bộp một chút, Vương Xán vẫn nhịn không được hay sao?
Mời chào! Vòng vèo xa như vậy, vẫn đã quay trở lại.
Vốn tưởng rằng Vương Xán sẽ thức thời, không đề cập tới việc mời chào, xem ra đúng là vẫn phải hỏi cho rõ ràng mà. Nét đỏ ửng trên khuôn mặt anh tuấn của Triệu Vân dần dần biến mất, vẻ mặt thân thiện cũng chậm rãi trôi đi không thấy, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lẽo. Ánh mắt của hắn liếc nhìn Vương Xán một cái, nói: "Vi Tiên, ta và ngươi gặp nhau ở Hán Trung, cũng là một hồi duyên phận, uống rượu, uống rượu!”
Lần đầu tiên gặp lại, Triệu Vân tin tưởng là duyên phận.
Nhưng lần này? Triệu Vân cũng không tin, nhưng Triệu Vân cũng sẽ không để ý, dù sao Vương Xán không có ý khác. Lúc nói chuyện, Triệu Vân để lại cho Vương Xán cũng đủ mặt mũi.
Vương Xán nghe vậy, sắc mặt lại đại biến.
Lấy nhãn lực của Vương Xán, lập tức nhìn thấy rõ sự biến hóa trong thần sắc cùng với ngữ khí của Triệu Vân.
Vương Xán vốn muốn hỏi tình huống nhập ngũ của Triệu Vân, lại làm cho Triệu Vân hiểu lầm Vương Xán muốn giơ cành ô-liu mời chào hắn, khiến cho trong lòng Triệu Vân không thoải mái. Vương Xán hiểu được chuyện này cần phải giải thích rõ ràng, nếu không liền biến thành bế tắc rồi. Bởi vậy vội vàng giải thích: "Tử long, ngươi hiểu lầm ý ta, ta chỉ muốn hỏi khi nào thì ngươi tính nhập ngũ, nếu chuẩn bị nhập ngũ, có thể cân nhắc đến Hán Trung,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-sung-ban-tia-lac-ve-thoi-tam-quoc/1636771/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.