<!---->"Đi, đi xem”
Vương Xán nghe thấy trong rừng cây truyền đến từng trận hổ gầm, trong mắt hiện lên một chút hưng phấn.
Hổ, không ngờ có hổ xuất hiện.
Bốn người men theo tiếng rống giận dữ của hổ, bước nhanh đi đến, tuy rằng còn không có thấy hổ, nhưng lại đã có thể cảm nhận được trong rừng cây truyền đến cảm giác áp bách ẩn chứa trong tiếng hô của hổ.
Hổ, vua của bách thú.
Tiếng rống to này làm cho trong rừng cây truyền đến một trận thanh âm sột soạt sột soạt, động vật nhỏ trốn ở trong rừng cây đều chạy trốn tứ phía, chạy tới chỗ an toàn.
Đột nhiên, đồng tử của Vương Xán co rụt lại, rồi đột nhiên thấy phía trước xuất hiện hai con hổ.
Thân hình hai con hổ này khổng lồ, bốn chân giống như bốn cái trụ, một cái đầu tròn phi thường lớn, hai con mắt giống như chuông đồng, trên thân thể hai hổ đều bao trùm lấy màu đen hoặc đường vân ngang màu rám nắng, đường vân vẫn kéo dài đến ngực bụng, đằng trước trán hiện ra một chữ Vương thật to.
Hai con hổ đứng ở trong rừng cây, liền có một cỗ khí thế từ trên người tản ra.
Tàn nhẫn, hung ác.
Thân là vua bách thú, toàn thân hai con hổ đều tản ra hơi thở dã man.
"Rống...Rống...”
Hai con hổ nhìn thấy lại có người tiến đến, lập tức há mồm to màu đỏ tươi, ngẩng đầu thét dài, tuy rằng bốn người Vương Xán đứng ở đàng xa, lại vẫn có thể cảm giác được một cỗ mùi tanh đập vào mặt, Vương Xán đứng ở bên cạnh Thái Diễm, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-sung-ban-tia-lac-ve-thoi-tam-quoc/1636767/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.