<!---->Lưu Ích đang nói, tinh quang trong mắt lóe lên, chờ đợi Vương Xán trả lời.
Thế nhưng, trong mơ hồ, Vương Xán lại cảm nhận được ý tứ hàm xúc không cho phép cự tuyệt trong ánh mắt Lưu Ích.
Biểu tình trên mặt hắn không chút biến hóa, vẫn là vẻ bình thản lạnh lùng như trước, đối với Lưu Ích giư thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh, chắp tay trả lời:
- Tướng quân, ty chức cũng là nam nhi nhiệt huyết, cũng là tâm huyết nam nhi, Lưu bách phu trưởng muốn khiêu chiến ty chức, ty chức há có thể lui lại phía sau khiếp nhược, quét đi nhã hứng của các huynh đệ.
Sắc mặt Lưu Ích vui vẻ nói:
- Nói như vậy, ngươi đáp ứng khiêu chiến của Lưu Lợi?
Vương Xán gật đầu, nói:
- Đương nhiên đáp ứng rồi, bất quá mạt tướng còn có một thỉnh cầu, hi vọng tướng quân đồng ý.
Lưu Ích thấy Vương Xán đã đáp ứng một cách sảng khoái, trong lòng khoái trá vô cùng, đang thời điểm hắn vui vẻ, tự nhiên sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của Vương Xán, trên mặt để lộ thần tình mừng rỡ, cười cười hỏi:
- Nói đi, chỉ cần thỉnh cầu của ngươi là chuyện tình bản tướng đủ khả năng quyết định, bản tương đều đồng ý.
Lưu Lợi khiêu chiến Vương Xán bởi vì một quyển Thái Bình thiên thư.
Thế nhưng chuyện này là có nguyên nhân, bởi vì hắn lấy Thái Bình thiên thư để làm phần thưởng, Lưu Ích để ban thưởng cho thuộc hạ, ngay cả Thái Bình thiên thư cũng lấy ra rồi, chúng tướng sĩ Hoàng Cân còn không lấy tim gan ra cống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-sung-ban-tia-lac-ve-thoi-tam-quoc/1636669/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.